Nàng trầm ngâm một phen, nói:
“Ngươi đã lập mệnh cho bản thân?”
Hỏi xong, trong mắt yêu cơ có ghen tị không thể che giấu.
“Lập mệnh” là tên của nho gia tam phẩm, nho gia giải thích đối với lập mệnh là: Tu chính kỳ thân, dĩ đãi thiên mệnh.
Lập mệnh và “đạo” trăm sông đổ về một biển.
Hứa Thất An ừm một tiếng, thở dài nói:
“Có thể là bởi thân mang quốc vận, lúc đặt tên cho nó, bản thân ta cũng ù ù cạc cạc Lập Mệnh. Lúc trước tu vi còn nông cạn, biết không nhiều, nếu lặp lại một lần nữa, ta sẽ không lập mệnh như vậy.”
Cửu Vĩ Thiên Hồ đánh giá hắn:
“Ngươi sẽ lập mệnh gì.”
Có thể sẽ lập “bạch phiêu” hoặc câu lan nghe khúc đi... Hứa Thất An cười nói: “Ngươi đoán.”
Bên kia, Thần Thù rốn toác ra, hóa thành cái miệng, phát ra tiếng cười quái dị ong ong:
“Đại từ đại bi? Đối với ta có tác dụng gì.”
Rốn hóa thành miệng, đột nhiên “Phi” phun ra một mũi tên máu, nó đánh trúng Đại Từ Đại Bi pháp tướng, nháy mắt làm dơ bẩn kim thân rực rỡ, khiến pháp tướng cao ba trượng này bị huyết quang đỏ đen bao trùm.
Da mặt Quảng Hiền Bồ Tát nhẹ nhàng co rúm, giống như đang thừa nhận thống khổ thật lớn.
Bịch bịch bịch... Thần Thù nhấc chân chạy như điên, dưới ánh trăng, dáng người mạnh mẽ tràn ngập cảm giác lực lượng, từng khối cơ bắp theo bước chạy phập phồng.
Nhưng mục tiêu của Thần Thù không phải Quảng Hiền Bồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3693213/chuong-1590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.