Hứa Thất An thừa nhận, Cửu Vĩ Thiên Hồ là một trong những nữ tính có sức quyến rũ nhất hắn từng gặp.
Hồng nhan họa thủy, một đời yêu cơ.
“Nương nương thật đẹp, nương nương là của ta, dì cũng là của ta!”
Bạch Cơ si ngốc nói.
Tai thú, đuôi cáo, yêu cơ, không tốt, Tâm Cổ phát tác rồi... Hứa Thất An cả người khô nóng, sinh ra xúc động mãnh liệt tìm bạn giao phối.
Đây là xúc động khi mới gặp Mộ Nam Chi cũng chưa từng có.
Ngay sau đó, một cây kiếm sắt đặt ngang ở cổ, kiếm khí kích động, cả người Hứa Thất An run lên, nháy mắt tỉnh táo lại.
“Phóng mắt Cửu Châu, luận lực mị hoặc, không ai có thể bằng Cửu Vĩ Thiên Hồ.”
Lạc Ngọc Hành liếm liếm môi, nheo đôi mắt đẹp, ghé vào tai hắn thổi khí, dịu dàng nói:
“Hứa lang nếu thích, người ta mang nàng chộp tới làm thiếp cho chàng, ngày ngày hầu hạ chàng, được không.”
Hứa Thất An bị bắt cóc chớp chớp mắt.
Hắn hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh, liền không bị mị hoặc ảnh hưởng nữa, tặc lưỡi nói:
“Chỉ thân mị hoặc đáng sợ này, ai còn nỡ động thủ với nàng? Năm đó Vạn Yêu quốc chủ chỉ sợ cũng là như thế, Phật môn quả nhiên đều là một đám đầu gỗ không hiểu thương hương tiếc ngọc.
“Về phần chuyện làm thiếp thì thôi, ta đời này chỉ yêu một mình quốc sư.”
Hắn lưu luyến dời ánh mắt đi, nghiêng đầu nhìn Lạc Ngọc Hành:
“Cửu Vĩ Thiên Hồ tu vi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3693204/chuong-1581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.