Hoàng hôn, mặt trời lặn về phía tây.
Vạn Yêu sơn là khu vực trung tâm của Nam Cương Thập Vạn Đại Sơn, thế núi không cao, lại đặc biệt hùng vỹ, tựa như một người khổng lồ nằm nghiêng, kéo dài mấy chục dặm.
Mà đây, chỉ là đỉnh núi chính.
Làm động thiên phúc địa của Nam Cương, Vạn Yêu sơn chung linh mẫn tú, linh khí dư thừa, thai nghén một thế hệ rồi lại một thế hệ Yêu tộc.
Mà nay số lượng Yêu tộc trong núi khổng lồ như cũ, nhưng theo năm tháng biến thiên, chúng nó từ chủ nhân biến thành nô lệ.
Phật môn thống trị nơi này.
Nam Pháp tự xây ở đỉnh núi, là kiến trúc cao nhất miền nam.
Phật môn sau khi chiếm lĩnh Vạn Yêu sơn, xây dựng rầm rộ, chặt cây mở đường, ở nơi này xây lên một tòa hùng thành.
Hứa Thất An khoác áo choàng, đi ở trên đường “Nam quốc” thành, bên người là Dạ Cơ, Tôn Huyền Cơ cùng Miêu Hữu Phương.
Bọn họ đều khoác áo choàng tương tự.
“Chi chi...”
Tiếng khỉ kêu chói tai hấp dẫn ánh mắt Hứa Thất An.
Bên đường có người đang biểu diễn xiếc khỉ, một con khỉ nhỏ lông vàng gặp người liền chắp tay, đòi tiền tài, người qua đường nếu không cho, nó liền lộn nhào, làm ngoáo ộp, hoặc quỳ xuống dập đầu.
“Tất cả đều là tiểu yêu chưa hóa hình.”
Hứa Thất An lấy ra một viên bạc vụn ném tới, con khỉ nhỏ lông vàng nhặt lên bạc vụn, dập đầu quỳ lạy, cái trán dập vang thùng thùng.
Trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3693111/chuong-1488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.