Hoàng cung, cung Cảnh Tú.
Lâm An ngồi ở trên giường nhỏ, nói chuyện cùng mẫu thân Trần quý phi.
Nàng mặc áo màu hoa mai, váy lụa bồng, búi tóc tỉ mỉ chải vuốt cắm mũ phượng nhỏ, trâm tóc vàng bạc, kim phượng trâm khảm đá quý... Cổ đeo chuỗi ngọc thuần bạc.
Ăn mặc trang điểm xinh đẹp, xa hoa phú quý.
Nữ tử bình thường cho dù dung mạo xinh đẹp, ăn mặc vậy cũng rất khó nổi bật hơn được trang sức đẹp mắt xa xỉ.
Nhưng chỉ Lâm An thích hợp loại ăn mặc trang điểm này, hơn nữa có thể khống chế rất tốt, tăng thêm sắc thái cho vẻ đẹp của nàng.
Lâm An áo mộc mạc trang điểm nhẹ, đẹp thì đẹp, nhưng không có đặc sắc.
Trang phục xa hoa lãng phí đẹp đẽ quý giá, thì khiến nàng chen thân hàng ngũ tuyệt sắc.
Trần quý phi bưng chén trà, tư thái tao nhã, khóe mắt có nếp nhăn mờ mờ, tuy nói không có sự xinh đẹp tao nhã như lúc trẻ tuổi, nhưng thắng ở thân thể đầy đặn, có một loại sức quyến rũ khác.
Trần quý phi đánh giá con gái của mình, đột nhiên cảm khái nói:
“Nay bệ hạ đã là ngôi cửu ngũ, tâm nguyện duy nhất của mẫu phi bây giờ, chính là thấy con xuất giá.
“Lâm An à, con nên kén rể rồi.”
Nha... Lâm An nghe mẫu thân nói về điều này, trong lòng vẫn có chút ngượng ngùng cùng vui sướng, nàng cũng cảm thấy mình nên lấy chồng rồi.
Luôn ở lại hoàng cung cùng Lâm An phủ, quả thực không thú vị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3692948/chuong-1325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.