Chương trước
Chương sau
Hứa Linh Nguyệt soi gương trang điểm, trong gương đồng, thiếu nữ mặt trái xoan, mắt to, ngũ quan rất có cảm giác lập thể, vừa tinh xảo vừa thanh lệ.

Nàng mặc một cái áo khoác màu lam nhạt, váy lụa bồng, bên ngoài khoác áo choàng gấm, chân ngọc đi là một đôi giày nhỏ da dê thêu chỉ nhỏ hoa văn đám mây.

Đã không tỏ ra lòe loẹt, lại mặc ra khí chất của tiểu thư khuê các.

“Cầm đồ theo cho ta.”

“Vâng.” Nha hoàn đáp giòn tan.

Nàng sau đó dẫn theo nha hoàn rời khỏi phòng, ở nội sảnh ăn đồ ăn sáng, lúc này Hứa Linh m đã thay một bộ quần áo sạch sẽ, cũng tắm nước ấm.

Tiểu Đậu Đinh vẫn là búi tóc trẻ con trước sau như một, như là hai cái bánh bao thịt, nhưng mặc vào váy nhỏ đẹp đẽ, có vài phần bộ dáng thục nữ.

Chỉ là đứng chung một chỗ với tỷ tỷ thanh lệ thoát tục, cũng chỉ miễn cưỡng khen một câu đáng yêu mà thôi.

Thẩm thẩm nhìn đồng hồ nước bày ở trong phòng, thúc giục nói:

“Nên xuất phát rồi, Nhị Lang à, con nhớ quan tâm các muội muội thêm một chút. Linh Nguyệt, con đừng bộ dáng ai cũng có thể bắt nạt mãi nữa, con bây giờ đại biểu không phải bản thân con nữa, là Hứa gia.

“Linh m, đến Vương gia đừng tham ăn, đừng quậy, nghe hiểu chưa.”

Hôm nay nghỉ, Hứa Nhị lang muốn đi Vương gia tìm Vương thủ phụ bàn việc, cùng nhau đi qua với các muội muội.

Ba huynh muội buông bát đũa, sau khi dùng nước muối súc miệng, rời khỏi Hứa phủ, leo lên xe ngựa.

Xa phu ở trên mặt đường che kín băng cứng ẩm thật cẩn thận chậm rãi di chuyển.

Từ Hứa gia đến Vương gia, cần hai khắc đồng hồ, bởi vì đường trơn ướt khó đi, dùng nửa canh giờ mới đến.

Hứa Nhị lang nhảy xuống xe ngựa, xoay người đỡ Hứa Linh Nguyệt xuống xe, mà Hứa Linh m đã từ một đầu khác nhảy xuống.

Ba huynh muội ở dưới sự dẫn dắt của quản sự, vào thẳng chỗ sâu trong Vương phủ.

...

Trong phòng ngủ, Vương thủ phụ đứng ở bên bình phong, do Vương phu nhân dẫn nha hoàn thay quần áo cho mình.

“Tôi nhớ rõ Tư Mộ từng nói, Hứa gia tiểu thư kia là người không dễ chọc, tức phụ của lão Đại hợm hĩnh, tức phụ của lão Nhị lòng dạ hẹp hòi, lát nữa gặp người ta, bà ở bên để ý một chút, chớ để có va chạm không thoải mái.”

Vương thủ phụ nói.

“Tầm mắt hai đứa nó không nông cạn như vậy, biết nắm bắt đúng mực.” Vương phu nhân cười nói.

Bà có chút kinh ngạc lão gia thế mà lại để bụng đối với những việc nhỏ không đáng kể này.

“Lão gia, Hứa đại nhân đến rồi.” Một người hầu đứng ở ngoài cửa phòng, cao giọng báo cáo.

“Mời hắn đi thư phòng đi.”

Vương thủ phụ nhìn thoáng qua mình trước gương đồng, vuốt vuốt nếp nhăn trên áo chỗ ngực, nhìn về phía Vương phu nhân, nói: “Quà chuẩn bị đủ chưa.”

Vương phu nhân cười gật đầu.

...

Nội sảnh, Vương Tư Mộ bưng chén trà, nhấm nháp nước trà thơm, nghe hai vị tẩu tẩu lải nhải.

Đại tẩu tẩu tên Lý Hương Hàm, phụ thân là lang trung Hộ bộ, chức quan không lớn, lại dính tới bạc, bởi vậy có chút hợm hĩnh.

Nhị tẩu tẩu tên Triệu Ngữ Dung, phụ thân quan chức càng nhỉ hơn, chỉ là chủ bộ của Đại Lý tự.

Theo lý thuyết, gia thế như vậy là không trèo cao nổi Vương gia, cho dù nhị ca là người làm ăn buôn bán, địa vị không nổi bật.

Nói tới trong này còn có hai đoạn sâu xa, Vương Trinh Văn chìm nổi quan trường, trước khi phát tích, từng có vài lần xuống chó, một lần trong đó bị đối thủ hãm hại, mắc tội vào tù.

Phụ thân Triệu Ngữ Dung lúc ấy nhậm chức Đại Lý tự, quan hệ khá tốt với Vương Trinh Văn, tiêu bạc chuẩn bị cao thấp, khơi thông quan hệ, cuối cùng chống đỡ qua.

Phụ thân của đại tẩu Lý Hương Hàm, đối với Vương Trinh Văn cũng có ân huệ tương tự.

Bởi vậy Vương Trinh Văn sau khi phát tích, hai vị tẩu tẩu liền gả vào Vương gia.

Đại tẩu Lý Hương Hàm nói:

“Tư Mộ, lần trước muội đi Hứa phủ, chủ mẫu Hứa gia kia có lập quy củ cho muội hay không?”

Vương Tư Mộ lắc đầu.

Nhị tẩu Triệu Ngữ Dung nhìn nàng một cái, cười nói:

“Nghĩ hẳn là có, muội không phải nói chủ mẫu Hứa gia kia là người thủ đoạn cao siêu sao. Tư Mộ, đừng có xấu hổ nói, dâu mới về nhà, mẹ chồng luôn phải lập quy củ.

“Ta cùng tẩu tử năm đó về nhà, cũng không phải từng bị bà bà* gõ sao. Nhưng muội không giống với bọn ta, muội là thiên kim Vương gia, tương lai thành thân cùng Hứa Nhị lang, đó là gả cho người vai vế thấp hơn.

(*: mẹ chồng)

“Hứa Nhị lang dựa vào Vương gia chúng ta mới có thể một bước lên mây, về sau muội đi Hứa gia, quả thực có thể làm uy làm phúc. Chúng ta lần này, cũng phải lập chút quy củ cho tiểu thư Hứa gia, để cô ấy biết Hứa gia cùng Vương gia chênh lệch.”

Ai lập quy củ cho ai còn không nhất định đâu, chỉ các ngươi cũng muốn đấu thủ đoạn với Hứa Linh Nguyệt nha đầu kia... Trong lòng Vương Tư Mộ nói thầm, lắc đầu:

“Không cần như thế, Linh Nguyệt muội muội trí tuệ, đừng trêu vào muội ấy.”

Đại tẩu Lý Hương Hàm lấy tư thái người từng trải, lộ ra nụ cười tràn đầy cảm giác về sự ưu việt:

“Tư Mộ đây là không có kinh nghiệm, trước khi thành thân nữ quyến hai nhà lui tới, liên lạc cảm tình chỉ là một điều, càng quan trọng hơn vẫn là thử lẫn nhau. Muội cho rằng trong lòng bà bà không có ý niệm như vậy?

“Cô nương Hứa gia kia hôm nay ở đây nghe thấy nhìn thấy gì, đều sẽ mang về nói cho chủ mẫu Hứa gia. Chúng ta gõ cô ấy một trận, còn cảnh cáo chủ mẫu Hứa gia, tương lai chớ bắt nạt muội.”

Từ xưa quan hệ mẹ chồng nàng dâu có thể dùng bốn chữ “minh tranh ám đấu” khái quát.

Tranh, là quyền to quản lý gia đình.

Càng là hào môn, tranh đoạt quyền to tài chính, gia chính càng kịch liệt.

“Cái này, không ổn đâu...”

Vương Tư Mộ cố nén xúc động nhếch khóe miệng lên, nhíu mày nói.

Đại tẩu cười nói: “Yên tâm, các tẩu tử biết chừng mực.”

Vương Tư Mộ bất đắc dĩ nói: “Thôi, đã là quy củ ước định mà thành, vậy theo ý tứ hai vị tẩu tẩu đi.”

Nói xong, nàng bưng chén trà lên, làm ra tư thế uống trà, che giấu khóe miệng hơi nhếch lên.

Hôn sự hai nhà, mặc kệ nam nữ hai bên cảm tình như thế nào, “đánh cờ” giữa nhà này với nhà kia luôn tồn tại.

Mẹ chồng lập quy củ cho con dâu chưa về, nhà mẹ đẻ con dâu thì bày ra nội tình đủ thâm hậu, “cảnh cáo” nhà chồng phải đối xử tử tế con gái của mình.

Đều là thường tình con người.

Vương Tư Mộ thấy hai vị chị dâu ham thích như thế, nhất thời yên lòng.

Lần trước đi Hứa gia làm khách, Hứa Linh Nguyệt nha đầu chết tiệt này không thiếu từ bên trong làm khó dễ, nàng làm mùng Một, Vương Tư Mộ liền làm mười lăm.

Đang nói, một đôi tỷ muội ngoài sảnh đi tới, chiều cao của muội muội còn chưa tới lưng tỷ tỷ, được dắt bàn tay nhỏ, là tiểu nha đầu có chút khờ.

Về phần tỷ tỷ, trái lại khiến mắt hai vị tẩu tẩu sáng lên, khoác áo choàng thổ cẩm, đi giày da dê, tóc mái tu bổ chỉnh tề khiến khuôn mặt nhỏ thanh lệ dễ mến.

Cho người ta cảm giác là cô gái nhỏ nhu nhược, dịu dàng. Hứa Linh Nguyệt soi gương trang điểm, trong gương đồng, thiếu nữ mặt trái xoan, mắt to, ngũ quan rất có cảm giác lập thể, vừa tinh xảo vừa thanh lệ.

Nàng mặc một cái áo khoác màu lam nhạt, váy lụa bồng, bên ngoài khoác áo choàng gấm, chân ngọc đi là một đôi giày nhỏ da dê thêu chỉ nhỏ hoa văn đám mây.

Đã không tỏ ra lòe loẹt, lại mặc ra khí chất của tiểu thư khuê các.

“Cầm đồ theo cho ta.”

“Vâng.” Nha hoàn đáp giòn tan.

Nàng sau đó dẫn theo nha hoàn rời khỏi phòng, ở nội sảnh ăn đồ ăn sáng, lúc này Hứa Linh m đã thay một bộ quần áo sạch sẽ, cũng tắm nước ấm.

Tiểu Đậu Đinh vẫn là búi tóc trẻ con trước sau như một, như là hai cái bánh bao thịt, nhưng mặc vào váy nhỏ đẹp đẽ, có vài phần bộ dáng thục nữ.

Chỉ là đứng chung một chỗ với tỷ tỷ thanh lệ thoát tục, cũng chỉ miễn cưỡng khen một câu đáng yêu mà thôi.

Thẩm thẩm nhìn đồng hồ nước bày ở trong phòng, thúc giục nói:

“Nên xuất phát rồi, Nhị Lang à, con nhớ quan tâm các muội muội thêm một chút. Linh Nguyệt, con đừng bộ dáng ai cũng có thể bắt nạt mãi nữa, con bây giờ đại biểu không phải bản thân con nữa, là Hứa gia.

“Linh m, đến Vương gia đừng tham ăn, đừng quậy, nghe hiểu chưa.”

Hôm nay nghỉ, Hứa Nhị lang muốn đi Vương gia tìm Vương thủ phụ bàn việc, cùng nhau đi qua với các muội muội.

Ba huynh muội buông bát đũa, sau khi dùng nước muối súc miệng, rời khỏi Hứa phủ, leo lên xe ngựa.

Xa phu ở trên mặt đường che kín băng cứng ẩm thật cẩn thận chậm rãi di chuyển.

Từ Hứa gia đến Vương gia, cần hai khắc đồng hồ, bởi vì đường trơn ướt khó đi, dùng nửa canh giờ mới đến.

Hứa Nhị lang nhảy xuống xe ngựa, xoay người đỡ Hứa Linh Nguyệt xuống xe, mà Hứa Linh m đã từ một đầu khác nhảy xuống.

Ba huynh muội ở dưới sự dẫn dắt của quản sự, vào thẳng chỗ sâu trong Vương phủ.

...

Trong phòng ngủ, Vương thủ phụ đứng ở bên bình phong, do Vương phu nhân dẫn nha hoàn thay quần áo cho mình.

“Tôi nhớ rõ Tư Mộ từng nói, Hứa gia tiểu thư kia là người không dễ chọc, tức phụ của lão Đại hợm hĩnh, tức phụ của lão Nhị lòng dạ hẹp hòi, lát nữa gặp người ta, bà ở bên để ý một chút, chớ để có va chạm không thoải mái.”

Vương thủ phụ nói.

“Tầm mắt hai đứa nó không nông cạn như vậy, biết nắm bắt đúng mực.” Vương phu nhân cười nói.

Bà có chút kinh ngạc lão gia thế mà lại để bụng đối với những việc nhỏ không đáng kể này.

“Lão gia, Hứa đại nhân đến rồi.” Một người hầu đứng ở ngoài cửa phòng, cao giọng báo cáo.

“Mời hắn đi thư phòng đi.”

Vương thủ phụ nhìn thoáng qua mình trước gương đồng, vuốt vuốt nếp nhăn trên áo chỗ ngực, nhìn về phía Vương phu nhân, nói: “Quà chuẩn bị đủ chưa.”

Vương phu nhân cười gật đầu.

...

Nội sảnh, Vương Tư Mộ bưng chén trà, nhấm nháp nước trà thơm, nghe hai vị tẩu tẩu lải nhải.

Đại tẩu tẩu tên Lý Hương Hàm, phụ thân là lang trung Hộ bộ, chức quan không lớn, lại dính tới bạc, bởi vậy có chút hợm hĩnh.

Nhị tẩu tẩu tên Triệu Ngữ Dung, phụ thân quan chức càng nhỉ hơn, chỉ là chủ bộ của Đại Lý tự.

Theo lý thuyết, gia thế như vậy là không trèo cao nổi Vương gia, cho dù nhị ca là người làm ăn buôn bán, địa vị không nổi bật.

Nói tới trong này còn có hai đoạn sâu xa, Vương Trinh Văn chìm nổi quan trường, trước khi phát tích, từng có vài lần xuống chó, một lần trong đó bị đối thủ hãm hại, mắc tội vào tù.

Phụ thân Triệu Ngữ Dung lúc ấy nhậm chức Đại Lý tự, quan hệ khá tốt với Vương Trinh Văn, tiêu bạc chuẩn bị cao thấp, khơi thông quan hệ, cuối cùng chống đỡ qua.

Phụ thân của đại tẩu Lý Hương Hàm, đối với Vương Trinh Văn cũng có ân huệ tương tự.

Bởi vậy Vương Trinh Văn sau khi phát tích, hai vị tẩu tẩu liền gả vào Vương gia.

Đại tẩu Lý Hương Hàm nói:

“Tư Mộ, lần trước muội đi Hứa phủ, chủ mẫu Hứa gia kia có lập quy củ cho muội hay không?”

Vương Tư Mộ lắc đầu.

Nhị tẩu Triệu Ngữ Dung nhìn nàng một cái, cười nói:

“Nghĩ hẳn là có, muội không phải nói chủ mẫu Hứa gia kia là người thủ đoạn cao siêu sao. Tư Mộ, đừng có xấu hổ nói, dâu mới về nhà, mẹ chồng luôn phải lập quy củ.

“Ta cùng tẩu tử năm đó về nhà, cũng không phải từng bị bà bà* gõ sao. Nhưng muội không giống với bọn ta, muội là thiên kim Vương gia, tương lai thành thân cùng Hứa Nhị lang, đó là gả cho người vai vế thấp hơn.

(*: mẹ chồng)

“Hứa Nhị lang dựa vào Vương gia chúng ta mới có thể một bước lên mây, về sau muội đi Hứa gia, quả thực có thể làm uy làm phúc. Chúng ta lần này, cũng phải lập chút quy củ cho tiểu thư Hứa gia, để cô ấy biết Hứa gia cùng Vương gia chênh lệch.”

Ai lập quy củ cho ai còn không nhất định đâu, chỉ các ngươi cũng muốn đấu thủ đoạn với Hứa Linh Nguyệt nha đầu kia... Trong lòng Vương Tư Mộ nói thầm, lắc đầu:

“Không cần như thế, Linh Nguyệt muội muội trí tuệ, đừng trêu vào muội ấy.”

Đại tẩu Lý Hương Hàm lấy tư thái người từng trải, lộ ra nụ cười tràn đầy cảm giác về sự ưu việt:

“Tư Mộ đây là không có kinh nghiệm, trước khi thành thân nữ quyến hai nhà lui tới, liên lạc cảm tình chỉ là một điều, càng quan trọng hơn vẫn là thử lẫn nhau. Muội cho rằng trong lòng bà bà không có ý niệm như vậy?

“Cô nương Hứa gia kia hôm nay ở đây nghe thấy nhìn thấy gì, đều sẽ mang về nói cho chủ mẫu Hứa gia. Chúng ta gõ cô ấy một trận, còn cảnh cáo chủ mẫu Hứa gia, tương lai chớ bắt nạt muội.”

Từ xưa quan hệ mẹ chồng nàng dâu có thể dùng bốn chữ “minh tranh ám đấu” khái quát.

Tranh, là quyền to quản lý gia đình.

Càng là hào môn, tranh đoạt quyền to tài chính, gia chính càng kịch liệt.

“Cái này, không ổn đâu...”

Vương Tư Mộ cố nén xúc động nhếch khóe miệng lên, nhíu mày nói.

Đại tẩu cười nói: “Yên tâm, các tẩu tử biết chừng mực.”

Vương Tư Mộ bất đắc dĩ nói: “Thôi, đã là quy củ ước định mà thành, vậy theo ý tứ hai vị tẩu tẩu đi.”

Nói xong, nàng bưng chén trà lên, làm ra tư thế uống trà, che giấu khóe miệng hơi nhếch lên.

Hôn sự hai nhà, mặc kệ nam nữ hai bên cảm tình như thế nào, “đánh cờ” giữa nhà này với nhà kia luôn tồn tại.

Mẹ chồng lập quy củ cho con dâu chưa về, nhà mẹ đẻ con dâu thì bày ra nội tình đủ thâm hậu, “cảnh cáo” nhà chồng phải đối xử tử tế con gái của mình.

Đều là thường tình con người.

Vương Tư Mộ thấy hai vị chị dâu ham thích như thế, nhất thời yên lòng.

Lần trước đi Hứa gia làm khách, Hứa Linh Nguyệt nha đầu chết tiệt này không thiếu từ bên trong làm khó dễ, nàng làm mùng Một, Vương Tư Mộ liền làm mười lăm.

Đang nói, một đôi tỷ muội ngoài sảnh đi tới, chiều cao của muội muội còn chưa tới lưng tỷ tỷ, được dắt bàn tay nhỏ, là tiểu nha đầu có chút khờ.

Về phần tỷ tỷ, trái lại khiến mắt hai vị tẩu tẩu sáng lên, khoác áo choàng thổ cẩm, đi giày da dê, tóc mái tu bổ chỉnh tề khiến khuôn mặt nhỏ thanh lệ dễ mến.

Cho người ta cảm giác là cô gái nhỏ nhu nhược, dịu dàng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.