Tế đàn cao mấy chục trượng, chỉ hơi thấp hơn so với ngọn núi.
Ngụy Uyên ngẩng đầu, nhìn thoáng qua tế đàn cao ngất, bậc đá tầng tầng lớp lớp, tổng cộng chín mươi chín bậc, cuối là vị thần Vu Thần giáo tín ngưỡng, kẻ khai sáng hệ thống vu sư.
Một trong các siêu phẩm số lượng không nhiều sau thời đại thần ma.
Xưng một câu “Như thần như ma”, không quá phận.
Ngụy Uyên thu hồi ánh mắt, nhấc chân, bước lên bậc thang đầu tiên.
Trong nháy mắt, trời phát sát khí, đất phát sát khí, mảnh không gian này đang bài xích hắn, đang nhằm vào hắn, giáng xuống áp lực đáng sợ.
Ngụy Uyên dừng một chút, đi lên bậc thang thứ hai.
Hư ảnh nho thánh đánh xuống thanh quang, triệt tiêu áp lực thiên địa.
Ngụy Uyên ngẩng đầu, hướng hư ảnh nho thánh chắp tay: “Không cần!”
Hắn triệu hồi nho thánh, không phải vì giết địch, là vì phong ấn Vu Thần.
Tát Luân A Cổ giựt giây hắn lấy lực lượng nho thánh phá vách chắn, chính là vì suy yếu lực lượng nho thánh từng tầng một, đợi tới trên tế đàn, nho thánh còn có bao nhiêu sức?
Ngụy Uyên hắn không phải công cụ, không chỉ là công cụ chịu tải anh linh nho thánh.
Trái lại, Ngụy Uyên hắn mới là người kiếp này phong ấn Vu Thần.
Nho thánh, là công cụ của hắn.
Bậc thứ hai, bậc thứ ba, bậc thứ tư...
Sau hai mươi bậc, Ngụy Uyên đi mỗi một bước, thân thể liền xuất hiện một vết nứt, Bất Tử Chi Khu của cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3692636/chuong-1013.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.