Hoàng cung.
Nguyên Cảnh Đế ngồi xếp bằng bồ đoàn, khép hờ mắt, thản nhiên nói: “Thích khách bắt được chưa?”
Lão thái giám lắc đầu, cung kính nói: “Chưa có tin tức truyền đến.”
“Đã không bắt được, thì không cần bắt nữa.”
Nguyên Cảnh Đế mở mắt, trong nụ cười lộ ra sự lạnh lùng, lại là một giọng điệu cảm khái: “Trong triều đình này, cũng chỉ Ngụy Uyên cùng Vương Trinh Văn có chút thú vị, người khác đều kém chút.”
Lão thái giám cúi đầu, không đánh giá, cũng không dám đánh giá.
Nguyên Cảnh Đế tiếp tục nói: “Phái người rời cung, chuyển lời cho những người đó trên danh sách, không cần rêu rao, nhưng cũng không cần cẩn thận.”
Dừng một chút, hắn nói tiếp: “Thông báo nội các, trẫm ngày mai ở ngự thư phòng, triệu tập chư công bàn bạc công việc. Thương thảo vụ án Hoài Vương tàn sát cả thành.”
Lão thái giám lập tức hít thở dồn dập, nói: “Vâng!”
Ngày thứ năm thi thể Trấn Bắc vương vận chuyển về kinh thành, giờ Dần, sắc trời một mảng tối đen.
Ngoài ngọ môn, trong từng ngọn đèn đá, nến lay động ánh lửa màu vỏ quýt, chiếu sáng lẫn nhau với hai hàng cấm quân tay cầm cây đuốc.
Quần thần ở trong gió mát mẻ tập trung ở ngọ môn, yên lặng chờ đợi buổi chầu sớm. Ngẫu nhiên có quan viên quen biết cúi đầu nói chuyện với nhau, khe khẽ nói nhỏ, tổng thể vẫn duy trì yên lặng.
Các quan viên giống như nghẹn một hơi, bành trướng, lại nội liễm, chờ cơ hội nổ tung.
“Thùng thùng thùng...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3692417/chuong-794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.