Lệ Na thấy Hứa Tân Niên dưới tàng cây, hào phóng tán dương: “Hứa Nhị lang bề ngoài rất tuấn tú, nếu ở bộ lạc chúng ta, đám phụ nữ sẽ vì tranh hắn mà đánh nhau vỡ đầu chảy máu.”
Thẩm thẩm nháy mắt cảnh giác hẳn lên, như là thấy được một con heo cái ý đồ dũi cải trắng nhà mình.
Con bé Nam Cương da đen này là ám chỉ sao, cô ta có ý đối với Nhị lang? Hừ, si tâm vọng tưởng, cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.
Đôi mắt đẹp của thẩm thẩm liếc Lệ Na một cái, thúc giục: “Thời gian không còn sớm nữa, sớm ra ngoài đi.”
Lần này ra ngoài không mang theo tùy tùng, một trăm tùy tùng cũng không bằng một Nam Cương tiểu hắc bì, thực lực tiểu hắc bì, là được Hứa Nhị thúc cùng Hứa Đại lang đảm bảo.
Thẩm thẩm cũng tận mắt thấy tiểu hắc bì mang một cục đá to bằng nắm tay dễ dàng bóp thành bột.
Lệ Na nhất thời mang Hứa Nhị lang tuấn tú ném ra sau đầu, kích động đi ra ngoài, nàng sốt ruột không chịu nổi muốn đi dạo kinh thành Đại Phụng một chút.
Trước kia ở Nam Cương, đã thường xuyên nghe các trưởng bối trong bộ lạc nói về kinh thành Đại Phụng, thành thị phồn hoa nhất trên đời.
“Nha đầu chết tiệt này ăn nhiều, còn có ý xấu đối với Nhị lang nhà ta, ta phải nghĩ cách mang cô ta đuổi đi...” Thẩm thẩm nghĩ.
Nữ tử ngoại tộc từ trên trời giáng xuống này, đã khơi dậy tư tưởng bài ngoại của thẩm thẩm.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3692240/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.