*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người đăng: Công Chúa Cốm
Chương trướcChương tiếp
“Hiềm nghi thì hiềm nghi, chỉ cần không có chứng cớ, cho dù là bệ hạ cũng không thể như thế nào.” Hứa Thất An nói.
Có hiềm nghi là không thể tránh được, trong cung có hoàng tử chết non, những phi tử được sủng ái kia đều có hiềm nghi. Nhưng chỉ cần hủy diệt chứng cớ, cho dù hiềm nghi lớn nữa, lại có thể như thế nào.
Cung đấu thật ra rất đơn giản thô bạo, không có khả năng mỗi một vị phi tần trong hậu cung đều là Gia Cát Lượng bố cục sâu xa, đa mưu túc trí.
Hoài Khánh chậm rãi gật đầu.
“Có chuyện không hiểu, tứ hoàng tử là trưởng tử, vì sao bệ hạ lại lập bào huynh của Lâm An làm thái tử?”
Hứa Thất An khi hỏi ra vấn đề này, ánh mắt nhìn chằm chằm Hoài Khánh, nếu nàng có vẻ mặt phiền chán cùng kháng cự, như vậy nói rõ hành vi chân đứng hai thuyền của mình khiến nàng sinh ra khúc mắc, không mang mình coi là tâm phúc.
Hoài Khánh trầm ngâm một lát, lắc đầu nói: “Tâm tư của phụ hoàng ai cũng đoán không chuẩn, nhưng ta có lần cơ hội ngẫu nhiên, nghe được một chút lời đồn...”
Hứa Thất An vội vàng ngắt lời, “Điện hạ, ty chức muốn sống đến con cháu cả sảnh đường, hết tuổi thọ mới đi.”
Hiếm thấy, Hoài Khánh mỉm cười, “Cũng không phải bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3692041/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.