Lại viên nhận lệnh xuống lầu, rất nhanh, Hứa Thất An mặc một thân trang phục Đả Canh Nhân đi lên, khóe mắt nhìn lướt qua Khương Luật Trung, ôm quyền nói: "Xin chào Ngụy Công."
"Khương Kim la nói, tối hôm qua ngươi tới phủ Bình Viễn Bá?" Ngụy Uyên mỉm cười, thanh âm ôn hòa, chút không có vẻ gì giống chất vấn.
"Ty chức phải đi tra án, án Tang Bạc." Hứa Thất An thản nhiên trả lời.
Khương Luật Trung ngẩn người, cau mày, hắn hoài nghi Hứa Thất An đang nói dối, Bình Viễn Bá chết từ trước lúc xảy ra án Tang Bạc, trừ một tổ chức Nha Tử, căn bản không có manh mối chứng minh Bình Viễn Bá liên quan án Tang Bạc.
"Tra được cái gì?" Ngụy Uyên híp mắt.
Hứa Thất An không trả lời, ánh mắt liếc sang Khương Luật Trung.
"Khương Kim la lui xuống đi." Ngụy Uyên đã thành thói quen với yêu cầu của tiểu Đồng la này.
Khương Luật Trung nhìn Hứa Thất An một cái thật sâu, buồn bực rời khỏi.
Chờ tiếng bước chân hoàn toàn nghe thể không thấy, suy xét đến tầm nghe của vũ phu cao phẩm, Hứa Thất An lại đợi hồi lâu, lúc này mới nói:
"Ngụy Công, ta quả thật gặp được kẻ tập kích tối hôm qua, cũng xác nhận thân phận của hắn."
Ngụy Uyên giơ lên chén trà uống một ngụm, không nhìn ra cảm xúc hỏi: "Là người nào?"
"Hằng Tuệ hòa thượng của Thanh Long tự, cũng chính là kẻ đã đánh cắp pháp khí che giấu khí tức, cùng Bình Dương quận chúa bỏ trốn." Hứa Thất An không giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3691835/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.