Chương trước
Chương sau
Hứa Thất An không vào được bên trong cung thành, cho dù có kim bài mà Nguyên Cảnh Đế ngự ban, đang muốn nhờ thủ vệ truyền lời, bỗng nhiên nghe thấy tiếng bánh xe chuyển động.

Quay đầu nhìn lại, thì thấy một đoàn xe chính sử đi ra.

Gỗ lim tơ vàng chuyên dùng cho hoàng thất, tán lụa vàng, được khảm lá vàng cùng ngọc thạch, xa hoa giàu có.

Đây là một đoàn xe thể thao đỉnh cấp.... Hứa Thất An nói thầm trong lòng.

Thủ vệ vừa thu bạc của hắn thấy thế, cười nói: "Cái xe ngựa thứ hai là của Trưởng công chúa, ngươi nhìn kìa, chính là cái xe phần thân có ghi chữ "Khánh". Xem ra không cần thông báo nữa."

Thủ vệ trả lại bạc vụn cho Hứa Thất An.

"Khách khí, khách khí..." Hứa Thất An lại đẩy trở về: "Sau này còn có lúc phải làm phiền lão ca."

Hắn muốn ôm cái đùi lớn của Trưởng công chúa, tương lai nói không chừng sẽ thường xuyên chạy tới "Liên lạc tình cảm", làm tốt quan hệ với thủ vệ là chuyện phi thường cần thiết.

Tục ngữ nói, khói thuốc có thể cạy mở miệng nam nhân, tiền có thể câu đi trái tim nam nhân, cùng nhau ăn hải sản thì có thể làm ngươi trở thành đồng bạn thân thiết của hắn.

Ba yếu tố xã giao!

Thủ vệ rất thích cách đối nhân xử thế của Hứa Thất An, chỉ điểm một câu: "Chiếc xe ngựa đi đầu là của Thái tử điện hạ, cái thứ ba là của nhị hoàng tử, thứ bốn là của nhị công chúa.... Ta thấy hẳn là muốn đi đâu đó mở yến hội, nếu ngươi đủ tài năng, biểu hiện đủ tốt, một bước lên mây cũng không phải nói đùa."

"Trưởng công chúa, ty chức Hứa Thất An có việc cầu kiến!" Hứa Thất An cao giọng nói.

Bọn thị vệ quay đầu lại, nhìn thoáng qua bằng ánh mắt sắc bén, sau đó tiếp tục đi về phía trước.

Trên xe ngựa chữ "Khánh", cửa kính xe mở ra, một bàn tay trắng nõn vén rèm lên, Hứa Thất An thấy được Trưởng công chúa da thịt trắng nõn, miệng nhỏ hồng nhuận hé ra nói: "Đi theo ta."

Hắn vui vẻ trong lòng, vừa muốn thúc ngựa chạy qua, khóe mắt lại nhìn thấy cửa kính xe thứ bốn được mở ra, một khuôn mặt xinh đẹp, quyến rũ đa tình xuất hiện.

Nàng nhìn chằm chằm Hứa Thất An, hai bên tiếp xúc ánh mắt, miệng nàng nhếch lên, tạo thành một đường cong đẹp đẽ.

"Đó là nhị công chúa sao? Hic.... Con gái hoàng đế thật xinh đẹp." Hứa Thất An thu hồi ánh mắt, yên lặng ở trong lòng đánh giá hai vị công chúa.

Đối với các loại mỹ nữ khác nhau, ngươi có thể yêu hết, nhưng cứng rắn so sánh cao thấp thật ra không có ý nghĩa.

Bởi vì nó tùy thuộc vào gu của mỗi người.

Tuy rất nhiều nam nhân nói thích trang phục ngự tỷ loli.... Yêu toàn bộ không ghét bỏ ai, nhưng thật ra cho dù là loại háo sắc này, bọn họ cũng có xu hướng thẩm mỹ riêng.

Hứa Thất An không đánh giá về tính cách Trưởng công chúa cùng nhị công chúa, chỉ từ vẻ ngoài của hai vị công chúa mà nói, Trưởng công chúa thiên trong trẻo nhưng lạnh lùng, như một đóa hoa sen mọc trên băng tuyết.

Biết nàng cao quý tao nhã, thanh lệ thoát tục, ngươi lại nhịn không được muốn trêu đùa nàng, sau đó nhìn nàng lộ vẻ quẫn bách, ngượng ngùng.

Còn Nhị công chúa, Hứa Thất An tiếp xúc không nhiều, nhưng vừa rồi chỉ liếc mắt một cái, Hứa Thất An đã tự tưởng tượng ra hình ảnh nàng chơi bóng với thân thể mặc mỗi bộ đồ lót, bộ mông căng tròn phồng lên, bộ ngực yêu kiều được che lại bởi áo lót nhỏ màu trắng duyên dáng, chân dài trắng trẻo đeo giày, ở giữa sân tận tình lắc lư, tóc cuộn sóng liên tục tung bay.

Ở thời đại kia của hắn, nàng xứng đáng được gọi là nữ hoàng hộp đêm.

Ngoài ra còn có một câu khác, nữ nhân thích ra ngoài buổi đêm đều rất dễ dãi, nhưng nhị công chúa dù sao cũng là người cổ đại, điểm này Hứa Thất An không dám khẳng định.

.....

Các hoàng tử hoàng nữ hôm nay muốn ra ngoài liên hoan, hoạt động, địa điểm được chọn là một nơi ven hồ cảnh sắc không tệ ở hoàng thành.

Bên hồ gieo trồng thường thanh tuyết tùng bốn mùa, long bách, cùng với một khu hoa cỏ, đến mùa xuân năm sau, cảnh sắc sẽ càng thêm đẹp đẽ.

Hôm nay ánh mặt trời ấm áp vui vẻ, không có gió, là ngày lành để phơi nắng.

Bên hồ có một cái đài hình vuông, đám đương sai đưa đến bàn, đốt đàn hương, lấy ra từ thực hạp rất nhiều món ngon tinh xảo.

Hứa Thất An buộc ngựa vào một cái cây, im lặng theo sau Trưởng công chúa, hai nha hoàn giúp nàng nâng lên làn váy.

Trưởng công chúa búi tóc đơn giản, nhẹ nhàng khoan khoái, cắm một cây châm cài màu vàng giá trị ngàn vàng, dưới ngân châm có một sợi dây kim tuyến buộc hai viên trân châu đẹp đẽ mượt mà, lúc di chuyển bước chân, chân trâu lắc qua lắc lại, nhìn rất vui mắt.

Hai người không nói chuyện, nhưng Hứa Thất An tự biết đi phía sau, đảm đương chức thị vệ.

Hoàng tử hoàng nữ khác cũng đi xuống từ xe ngựa xa hoa, Hứa Thất An nhìn lướt qua, bề ngoài đều không kém, Thái tử mặc y phục màu trắng, đầu đội kim quan buộc tóc, tuấn lãng phi phàm.

Thật ra bề ngoài các hoàng tử đều không đáng để ý, bao gồm Thái tử, dù sao có đẹp trai tới đâu, cũng không thể bằng được tiểu lão đệ Hứa Từ Cựu.

Trong bốn công chúa, Trưởng công chúa cùng nhị công chúa có dung mạo tuyệt hảo, là đại mỹ nhân hàng đâu.

Ngồi vào vị trí, nhị công chúa không biết cố ý hay vô tình, đoạt mất cái ghế vốn là của Trưởng công chúa.

Không có người nào quát lớn, các hoàng tử hoàng nữ tựa như đã thành thói quen, làm như không thấy.

Trưởng công chúa thì ngồi xuống vị trí của nhị công chúa, cách nàng một bàn.

Trưởng công chúa cùng nhị công chúa có mâu thuẫn? Hứa Thất An nhớ kỹ chi tiết này.

Thái tử nhìn các huynh đệ tỷ muội xung quanh, nói: "Chúng ta đã lâu không ra ngoài du ngoạn rồi."

Các hoàng tử phụ họa, các hoàng nữ thì hàm súc cười nhẹ.

Ánh mắt Hứa Thất An dừng ở trong hồ, hắn thấy từng cái bóng đen xẹt qua bên dưới hồ, không biết là nuôi con gì.

Tác dụng của thái tử ở yến hội là phụ trách làm MC, chủ trì yến hội.

Tửu lệnh trên yến hội, tổng cộng chỉ có mấy loại như vậy, tao nhã thì càng thêm ít, người đang ngồi đây đều có thân phận, khẳng định không thể vung tay đổ xúc sắc, mà hướng tới nhã lệnh.

Nhã lệnh cũng có rất nhiều loại, ngoại trừ loại làm thơ ngay tại hiện trường trình độ rất cao này, thì phi hoa lệnh cũng là loại có độ khó cao ở trong nhã lệnh.

Thái tử mở đầu, lấy "Thủy" làm đề, chữ đầu tiên là thủy.

Tới lượt Nhị hoàng tử, chữ cái thứ hai sẽ phải là "Thủy", cứ vậy tiếp tục.

Ở đây có rất nhiều hoàng tử, hoàng nữ lại ít, vòng thứ nhất chấm dứt, thất hoàng tử vắt hết óc cũng không nhớ ra câu thơ nào có chữ cuối cùng là "Thủy", bị phạt một ly.

Bát hoàng tử đã sớm chết non khi mới một tuổi.

Cửu hoàng tử phụ trách kéo dài từ nối, giống như Thái tử, chữ đầu tiên sẽ là "Thủy".

Đến nhị công chúa, đôi mắt hoa đào của nàng mở thật to, tròng mắt đen bóng chuyển động, nàng tay nhỏ búng một cái, vui vẻ nói: "Có rồi, sơ ảnh hoành tà thủy thanh thiển." Hứa Thất An không vào được bên trong cung thành, cho dù có kim bài mà Nguyên Cảnh Đế ngự ban, đang muốn nhờ thủ vệ truyền lời, bỗng nhiên nghe thấy tiếng bánh xe chuyển động.

Quay đầu nhìn lại, thì thấy một đoàn xe chính sử đi ra.

Gỗ lim tơ vàng chuyên dùng cho hoàng thất, tán lụa vàng, được khảm lá vàng cùng ngọc thạch, xa hoa giàu có.

Đây là một đoàn xe thể thao đỉnh cấp.... Hứa Thất An nói thầm trong lòng.

Thủ vệ vừa thu bạc của hắn thấy thế, cười nói: "Cái xe ngựa thứ hai là của Trưởng công chúa, ngươi nhìn kìa, chính là cái xe phần thân có ghi chữ "Khánh". Xem ra không cần thông báo nữa."

Thủ vệ trả lại bạc vụn cho Hứa Thất An.

"Khách khí, khách khí..." Hứa Thất An lại đẩy trở về: "Sau này còn có lúc phải làm phiền lão ca."

Hắn muốn ôm cái đùi lớn của Trưởng công chúa, tương lai nói không chừng sẽ thường xuyên chạy tới "Liên lạc tình cảm", làm tốt quan hệ với thủ vệ là chuyện phi thường cần thiết.

Tục ngữ nói, khói thuốc có thể cạy mở miệng nam nhân, tiền có thể câu đi trái tim nam nhân, cùng nhau ăn hải sản thì có thể làm ngươi trở thành đồng bạn thân thiết của hắn.

Ba yếu tố xã giao!

Thủ vệ rất thích cách đối nhân xử thế của Hứa Thất An, chỉ điểm một câu: "Chiếc xe ngựa đi đầu là của Thái tử điện hạ, cái thứ ba là của nhị hoàng tử, thứ bốn là của nhị công chúa.... Ta thấy hẳn là muốn đi đâu đó mở yến hội, nếu ngươi đủ tài năng, biểu hiện đủ tốt, một bước lên mây cũng không phải nói đùa."

"Trưởng công chúa, ty chức Hứa Thất An có việc cầu kiến!" Hứa Thất An cao giọng nói.

Bọn thị vệ quay đầu lại, nhìn thoáng qua bằng ánh mắt sắc bén, sau đó tiếp tục đi về phía trước.

Trên xe ngựa chữ "Khánh", cửa kính xe mở ra, một bàn tay trắng nõn vén rèm lên, Hứa Thất An thấy được Trưởng công chúa da thịt trắng nõn, miệng nhỏ hồng nhuận hé ra nói: "Đi theo ta."

Hắn vui vẻ trong lòng, vừa muốn thúc ngựa chạy qua, khóe mắt lại nhìn thấy cửa kính xe thứ bốn được mở ra, một khuôn mặt xinh đẹp, quyến rũ đa tình xuất hiện.

Nàng nhìn chằm chằm Hứa Thất An, hai bên tiếp xúc ánh mắt, miệng nàng nhếch lên, tạo thành một đường cong đẹp đẽ.

"Đó là nhị công chúa sao? Hic.... Con gái hoàng đế thật xinh đẹp." Hứa Thất An thu hồi ánh mắt, yên lặng ở trong lòng đánh giá hai vị công chúa.

Đối với các loại mỹ nữ khác nhau, ngươi có thể yêu hết, nhưng cứng rắn so sánh cao thấp thật ra không có ý nghĩa.

Bởi vì nó tùy thuộc vào gu của mỗi người.

Tuy rất nhiều nam nhân nói thích trang phục ngự tỷ loli.... Yêu toàn bộ không ghét bỏ ai, nhưng thật ra cho dù là loại háo sắc này, bọn họ cũng có xu hướng thẩm mỹ riêng.

Hứa Thất An không đánh giá về tính cách Trưởng công chúa cùng nhị công chúa, chỉ từ vẻ ngoài của hai vị công chúa mà nói, Trưởng công chúa thiên trong trẻo nhưng lạnh lùng, như một đóa hoa sen mọc trên băng tuyết.

Biết nàng cao quý tao nhã, thanh lệ thoát tục, ngươi lại nhịn không được muốn trêu đùa nàng, sau đó nhìn nàng lộ vẻ quẫn bách, ngượng ngùng.

Còn Nhị công chúa, Hứa Thất An tiếp xúc không nhiều, nhưng vừa rồi chỉ liếc mắt một cái, Hứa Thất An đã tự tưởng tượng ra hình ảnh nàng chơi bóng với thân thể mặc mỗi bộ đồ lót, bộ mông căng tròn phồng lên, bộ ngực yêu kiều được che lại bởi áo lót nhỏ màu trắng duyên dáng, chân dài trắng trẻo đeo giày, ở giữa sân tận tình lắc lư, tóc cuộn sóng liên tục tung bay.

Ở thời đại kia của hắn, nàng xứng đáng được gọi là nữ hoàng hộp đêm.

Ngoài ra còn có một câu khác, nữ nhân thích ra ngoài buổi đêm đều rất dễ dãi, nhưng nhị công chúa dù sao cũng là người cổ đại, điểm này Hứa Thất An không dám khẳng định.

.....

Các hoàng tử hoàng nữ hôm nay muốn ra ngoài liên hoan, hoạt động, địa điểm được chọn là một nơi ven hồ cảnh sắc không tệ ở hoàng thành.

Bên hồ gieo trồng thường thanh tuyết tùng bốn mùa, long bách, cùng với một khu hoa cỏ, đến mùa xuân năm sau, cảnh sắc sẽ càng thêm đẹp đẽ.

Hôm nay ánh mặt trời ấm áp vui vẻ, không có gió, là ngày lành để phơi nắng.

Bên hồ có một cái đài hình vuông, đám đương sai đưa đến bàn, đốt đàn hương, lấy ra từ thực hạp rất nhiều món ngon tinh xảo.

Hứa Thất An buộc ngựa vào một cái cây, im lặng theo sau Trưởng công chúa, hai nha hoàn giúp nàng nâng lên làn váy.

Trưởng công chúa búi tóc đơn giản, nhẹ nhàng khoan khoái, cắm một cây châm cài màu vàng giá trị ngàn vàng, dưới ngân châm có một sợi dây kim tuyến buộc hai viên trân châu đẹp đẽ mượt mà, lúc di chuyển bước chân, chân trâu lắc qua lắc lại, nhìn rất vui mắt.

Hai người không nói chuyện, nhưng Hứa Thất An tự biết đi phía sau, đảm đương chức thị vệ.

Hoàng tử hoàng nữ khác cũng đi xuống từ xe ngựa xa hoa, Hứa Thất An nhìn lướt qua, bề ngoài đều không kém, Thái tử mặc y phục màu trắng, đầu đội kim quan buộc tóc, tuấn lãng phi phàm.

Thật ra bề ngoài các hoàng tử đều không đáng để ý, bao gồm Thái tử, dù sao có đẹp trai tới đâu, cũng không thể bằng được tiểu lão đệ Hứa Từ Cựu.

Trong bốn công chúa, Trưởng công chúa cùng nhị công chúa có dung mạo tuyệt hảo, là đại mỹ nhân hàng đâu.

Ngồi vào vị trí, nhị công chúa không biết cố ý hay vô tình, đoạt mất cái ghế vốn là của Trưởng công chúa.

Không có người nào quát lớn, các hoàng tử hoàng nữ tựa như đã thành thói quen, làm như không thấy.

Trưởng công chúa thì ngồi xuống vị trí của nhị công chúa, cách nàng một bàn.

Trưởng công chúa cùng nhị công chúa có mâu thuẫn? Hứa Thất An nhớ kỹ chi tiết này.

Thái tử nhìn các huynh đệ tỷ muội xung quanh, nói: "Chúng ta đã lâu không ra ngoài du ngoạn rồi."

Các hoàng tử phụ họa, các hoàng nữ thì hàm súc cười nhẹ.

Ánh mắt Hứa Thất An dừng ở trong hồ, hắn thấy từng cái bóng đen xẹt qua bên dưới hồ, không biết là nuôi con gì.

Tác dụng của thái tử ở yến hội là phụ trách làm MC, chủ trì yến hội.

Tửu lệnh trên yến hội, tổng cộng chỉ có mấy loại như vậy, tao nhã thì càng thêm ít, người đang ngồi đây đều có thân phận, khẳng định không thể vung tay đổ xúc sắc, mà hướng tới nhã lệnh.

Nhã lệnh cũng có rất nhiều loại, ngoại trừ loại làm thơ ngay tại hiện trường trình độ rất cao này, thì phi hoa lệnh cũng là loại có độ khó cao ở trong nhã lệnh.

Thái tử mở đầu, lấy "Thủy" làm đề, chữ đầu tiên là thủy.

Tới lượt Nhị hoàng tử, chữ cái thứ hai sẽ phải là "Thủy", cứ vậy tiếp tục.

Ở đây có rất nhiều hoàng tử, hoàng nữ lại ít, vòng thứ nhất chấm dứt, thất hoàng tử vắt hết óc cũng không nhớ ra câu thơ nào có chữ cuối cùng là "Thủy", bị phạt một ly.

Bát hoàng tử đã sớm chết non khi mới một tuổi.

Cửu hoàng tử phụ trách kéo dài từ nối, giống như Thái tử, chữ đầu tiên sẽ là "Thủy".

Đến nhị công chúa, đôi mắt hoa đào của nàng mở thật to, tròng mắt đen bóng chuyển động, nàng tay nhỏ búng một cái, vui vẻ nói: "Có rồi, sơ ảnh hoành tà thủy thanh thiển."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.