Chương trước
Chương sau
“Giá, giá, giá...” Tống Đình Phong giục ngựa chạy như điên, vừa quật mông ngựa, vừa gào thét: “Đả Canh Nhân làm việc, cút ra, hết thảy cút ra.”

Người đi đường thất kinh tránh lui, tiếng mắng chửi lúc trầm lúc bổng.

Tống Đình Phong hờ hững, ra roi thúc ngựa chạy về nha môn Đả Canh Nhân, ngay cả cương ngựa cũng chưa vứt cho bạch dịch đứng gác ở cửa, lao vào nha môn.

...

Lý Ngọc Xuân đang làm việc ở trong sảnh, vành tai khẽ động, ngẩng đầu, yên lặng đợi vài giây, Tống Đình Phong chạy như điên lao vào Xuân Phong đường.

“Chuyện gì!” Lý Ngọc Xuân hỏi.

Bước chân hoảng loạn gấp gáp như thế, nhất định có việc bẩm báo.

“Hứa Thất An suýt nữa giết Chu Ngân la. Đầu nhi, mau cứu hắn.” Tống Đình Phong tốc độ nói cực nhanh, không đợi Lý Ngọc Xuân đặt câu hỏi, tiếp tục nói: “Chu Quảng Hiếu cùng các vị đồng nghiệp đang áp giải hắn quay về nha môn, Chu Kim la rất nhanh sẽ nhận được tin tức, ta sợ Hứa Thất An ngay cả cơ hội vào nha môn cũng không có.”

Lý Ngọc Xuân không hỏi lại, đứng bật dậy, dẫn Tống Đình Phong chạy khỏi Xuân Phong đường.

Mục tiêu của hắn rất rõ ràng, Thần Thương đường của Dương Nghiễn.

Có thể đối phó Kim la, chỉ có Kim la.

Hai người bước chân như bay, Lý Ngọc Xuân vừa đi vừa nói chuyện: “Chuyện rốt cuộc là thế nào.”

Tống Đình Phong khẽ thở dốc, nói thật nhanh: “Họ Chu muốn lăng nhục nữ quyến của phạm quan, Hứa Ninh Yến ngăn cản, hai người nổi lên xung đột, Hứa Ninh Yến một đao chém Chu Ngân la bị thương, mạng ngàn cân treo sợi tóc...”

Tống Đình Phong sau khi nói xong, tiếp tục bổ sung chi tiết, bao gồm trước khi xuất phát, Chu Ngân la cố ý nhằm vào, làm khó dễ Hứa Thất An...

Lăng nhục nữ quyến phạm quan?

Nếu nói Lý Ngọc Xuân vừa mới bắt đầu đối với Hứa Thất An chém bị thương Chu Ngân la, trong lòng có chút trách cứ, lúc này, thì kiên định không dời đứng về phía Hứa Thất An.

“Đợi lát nữa gặp Dương Kim la, ngươi nói lại lần nữa, nhưng có một điểm phải nhớ, không thể nhắc chuyện Chu Ngân la cố ý làm khó dễ Hứa Thất An.” Lý Ngọc Xuân nói cho biết.

Tống Đình Phong ngẩn ra vài giây, nháy mắt lĩnh ngộ, dùng sức “Ừm” một tiếng.

Nếu mang xung đột trong nha môn nói ra, Dương Kim la có lẽ sẽ cho rằng Hứa Thất An cùng Chu Ngân la xung đột, xen lẫn nhân tố cá nhân.

Cái này tương đương với là kết thù đánh nhau.

Mà không đề cập tới, Hứa Thất An thuần túy chính là chấp pháp theo lẽ công bằng, đúng, chính là chấp pháp theo lẽ công bằng.

Tạo thành kết cấu đội ngũ xét nhà, chính là vì phòng ngừa kiếm lời túi tiền riêng trong đó, giám sát lẫn nhau.

Nhưng Hứa Thất An vẫn phạm sai lầm, sai lầm phi thường nghiêm trọng, hắn thao tác chính xác là về nha môn báo cáo lên, mà không phải một mình động thủ, còn tạo thành thượng cấp bị thương nặng.

Ở bất cứ nha môn nào, lấy hạ phạm thượng, giết chết thượng cấp, là tội nặng phải bị phán chém eo.

“Hắn, còn cứu được không?” Môi Tống Đình Phong khô khốc.

“...” Lý Ngọc Xuân nhìn hắn một cái, “Không biết.”

Hai người tới Thần Thương đường, Dương Nghiễn hôm nay chưa đi Hạo Khí Lâu bầu bạn Ngụy Uyên, khoanh chân ngồi thiền, thổ nạp khí cơ.

Hắn tựa như không có ý tứ mở mắt, tiếp tục thổ nạp, vận chuyển chu thiên.

Đổi là lúc bình thường, Lý Ngọc Xuân nên ngoan ngoãn chờ, đợi chu thiên chấm dứt lại bẩm báo công việc.

Nhưng hôm nay không thể chờ, Lý Ngọc Xuân trầm giọng nói: “Dương Kim la, có việc lớn rồi.”

Dương Nghiễn mở mắt ra, mặt không biểu cảm, không thấy tức giận cùng không vui: “Chuyện gì.”

Lý Ngọc Xuân nhìn Tống Đình Phong, người sau lập tức bẩm báo Hứa Thất An cùng Chu Ngân la khi xét nhà tranh cãi, giấu đi oán hận riêng khi tập kết.

Lý Ngọc Xuân tiếp tục bổ sung: “Lấy tính tình Chu Kim la, chỉ sợ Hứa Thất An không về được.”

Dương Nghiễn lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, “Ta biết rồi.”

Hắn đứng dậy, bước ra một bước, biến mất khỏi phòng.

...

Chu Dương là nha một trong mười vị Đồng la của môn Đả Canh Nhân kinh thành, tứ phẩm võ phu, ngày xưa tòng quân, từ một binh sĩ bình thường bắt đầu làm lên, một đường tích góp quân công thành bách hộ, sau này được Ngụy Uyên nhìn trúng, chiêu mộ vào tổ chức Đả Canh Nhân, trọng điểm bồi dưỡng.

Xem như Kim la phe Ngụy Uyên, địa vị chỉ thua hai người con một ít.

Chu Dương có ba con trai, lão đại là kẻ văn dốt võ nát, lão Nhị gà mờ đọc sách, nhậm chức ở Lại bộ.

Chỉ có lão tam Chu Thành chú thiên tư rất tốt, là Ngân la trẻ tuổi nhất nha môn Đả Canh Nhân, rất được Chu Dương coi trọng.

Lúc này, một vị Ngân la dưới trướng hoảng hốt lao vào, sắc mặt khó coi, “Đại nhân, đại nhân, không xong rồi, Chu công tử đã xảy ra chuyện...”

Chu Dương cúi đầu xem hồ sơ lập tức ngẩng đầu, nghe Ngân la tiếp tục nói: “Chu công tử bị một tên Đồng la chém bị thương, sống chết khó đoán. Đã nâng về nha môn, đang cấp cứu, ty chức phái người đi mời thuật sĩ của Ti Thiên Giám.”

Ở dưới Ngân la dẫn dắt, Chu Dương chạy tới Hùng Ưng đường của con trai, thấy con trai nhỏ hôn mê bất tỉnh, nhìn thấy thương thế khoa trương ở ngực hắn.

Vài tên Ngân la dưới trướng thay phiên truyền khí cơ cho hắn, bảo trì cơ năng thân thể hắn tràn đầy, hai đại phu thuộc về nha môn đang cứu chữa.

Chu Kim la đen mặt: “Tình huống thế nào?”

Hai đại phu tựa như chưa nghe thấy, tay không ngừng, cầm máu, dùng thuốc, châm cứu kéo dài tính mạng, khâu lại vết thương.

“Vết thương do đao sâu thêm nửa tấc, trái tim đã bị xé ra, đến lúc đó, cho dù là thuật sĩ Ti Thiên Giám cũng không thể làm gì được.” Một vị đại phu ngẩng đầu, nói:

“Là pháp khí chiêng đồng thay Chu đại nhân chặn công kích trí mạng, may mắn giữ được tính mạng, nhưng đao khí xâm nhập tạng phủ, không rút khí cơ ra, Chu đại nhân nhiều nhất cố thêm nửa canh giờ nữa.”

“Thuật sĩ Ti Thiên Giám khi nào đến.” Thanh âm Chu Kim la chợt cất cao.

“Đã phái người đi mời, rất nhanh sẽ tới.” Ngân la dẫn hắn đến trả lời.

Chu Kim la gật gật đầu: “Ai làm.”

Ngân la trả lời: “Đồng la Hứa Thất An, dưới trướng Lý Ngọc Xuân...”

Hứa Thất An?

Chu Kim la từng nghe về tiểu nhân vật này, Khương Luật Trung và Dương Nghiễn chính là đánh nhau vì hắn. Chỉ một tên Đồng la nho nhỏ, có thể đả thương con của hắn?

“Lúc tập kết, tiểu Đồng la đó đến muộn, Chu Ngân la dạy dỗ hắn một trận, không ngờ ghi hận trong lòng, lúc xét nhà, Chu Ngân la chỉ đùa giỡn một nữ quyến phạm quan, hắn liền rút đao chém người.”

Vị Ngân la này thật ra cũng là nghe Đồng la về bẩm báo nói, sự tình quả thật là như thế, chỉ là trải qua hắn trau chuốt, mơ hồ chủ yếu và thứ yếu, tráo đổi khái niệm.

Mang nguyên nhân xung đột vứt cho Đồng la tên Hứa Thất An. Dù sao hắn cũng không cũng tiện ở trước mặt phụ thân người ta nói: Con ngươi lăng nhục nữ quyến phạm quan, bị người ta chém.

Nhìn Chu Kim la mặt xanh mét, Ngân la tiếp tục nói: “Hứa Thất An kia đã ở trên đường áp giải trở về, đánh giá sắp đến nha môn rồi.” “Giá, giá, giá...” Tống Đình Phong giục ngựa chạy như điên, vừa quật mông ngựa, vừa gào thét: “Đả Canh Nhân làm việc, cút ra, hết thảy cút ra.”

Người đi đường thất kinh tránh lui, tiếng mắng chửi lúc trầm lúc bổng.

Tống Đình Phong hờ hững, ra roi thúc ngựa chạy về nha môn Đả Canh Nhân, ngay cả cương ngựa cũng chưa vứt cho bạch dịch đứng gác ở cửa, lao vào nha môn.

...

Lý Ngọc Xuân đang làm việc ở trong sảnh, vành tai khẽ động, ngẩng đầu, yên lặng đợi vài giây, Tống Đình Phong chạy như điên lao vào Xuân Phong đường.

“Chuyện gì!” Lý Ngọc Xuân hỏi.

Bước chân hoảng loạn gấp gáp như thế, nhất định có việc bẩm báo.

“Hứa Thất An suýt nữa giết Chu Ngân la. Đầu nhi, mau cứu hắn.” Tống Đình Phong tốc độ nói cực nhanh, không đợi Lý Ngọc Xuân đặt câu hỏi, tiếp tục nói: “Chu Quảng Hiếu cùng các vị đồng nghiệp đang áp giải hắn quay về nha môn, Chu Kim la rất nhanh sẽ nhận được tin tức, ta sợ Hứa Thất An ngay cả cơ hội vào nha môn cũng không có.”

Lý Ngọc Xuân không hỏi lại, đứng bật dậy, dẫn Tống Đình Phong chạy khỏi Xuân Phong đường.

Mục tiêu của hắn rất rõ ràng, Thần Thương đường của Dương Nghiễn.

Có thể đối phó Kim la, chỉ có Kim la.

Hai người bước chân như bay, Lý Ngọc Xuân vừa đi vừa nói chuyện: “Chuyện rốt cuộc là thế nào.”

Tống Đình Phong khẽ thở dốc, nói thật nhanh: “Họ Chu muốn lăng nhục nữ quyến của phạm quan, Hứa Ninh Yến ngăn cản, hai người nổi lên xung đột, Hứa Ninh Yến một đao chém Chu Ngân la bị thương, mạng ngàn cân treo sợi tóc...”

Tống Đình Phong sau khi nói xong, tiếp tục bổ sung chi tiết, bao gồm trước khi xuất phát, Chu Ngân la cố ý nhằm vào, làm khó dễ Hứa Thất An...

Lăng nhục nữ quyến phạm quan?

Nếu nói Lý Ngọc Xuân vừa mới bắt đầu đối với Hứa Thất An chém bị thương Chu Ngân la, trong lòng có chút trách cứ, lúc này, thì kiên định không dời đứng về phía Hứa Thất An.

“Đợi lát nữa gặp Dương Kim la, ngươi nói lại lần nữa, nhưng có một điểm phải nhớ, không thể nhắc chuyện Chu Ngân la cố ý làm khó dễ Hứa Thất An.” Lý Ngọc Xuân nói cho biết.

Tống Đình Phong ngẩn ra vài giây, nháy mắt lĩnh ngộ, dùng sức “Ừm” một tiếng.

Nếu mang xung đột trong nha môn nói ra, Dương Kim la có lẽ sẽ cho rằng Hứa Thất An cùng Chu Ngân la xung đột, xen lẫn nhân tố cá nhân.

Cái này tương đương với là kết thù đánh nhau.

Mà không đề cập tới, Hứa Thất An thuần túy chính là chấp pháp theo lẽ công bằng, đúng, chính là chấp pháp theo lẽ công bằng.

Tạo thành kết cấu đội ngũ xét nhà, chính là vì phòng ngừa kiếm lời túi tiền riêng trong đó, giám sát lẫn nhau.

Nhưng Hứa Thất An vẫn phạm sai lầm, sai lầm phi thường nghiêm trọng, hắn thao tác chính xác là về nha môn báo cáo lên, mà không phải một mình động thủ, còn tạo thành thượng cấp bị thương nặng.

Ở bất cứ nha môn nào, lấy hạ phạm thượng, giết chết thượng cấp, là tội nặng phải bị phán chém eo.

“Hắn, còn cứu được không?” Môi Tống Đình Phong khô khốc.

“...” Lý Ngọc Xuân nhìn hắn một cái, “Không biết.”

Hai người tới Thần Thương đường, Dương Nghiễn hôm nay chưa đi Hạo Khí Lâu bầu bạn Ngụy Uyên, khoanh chân ngồi thiền, thổ nạp khí cơ.

Hắn tựa như không có ý tứ mở mắt, tiếp tục thổ nạp, vận chuyển chu thiên.

Đổi là lúc bình thường, Lý Ngọc Xuân nên ngoan ngoãn chờ, đợi chu thiên chấm dứt lại bẩm báo công việc.

Nhưng hôm nay không thể chờ, Lý Ngọc Xuân trầm giọng nói: “Dương Kim la, có việc lớn rồi.”

Dương Nghiễn mở mắt ra, mặt không biểu cảm, không thấy tức giận cùng không vui: “Chuyện gì.”

Lý Ngọc Xuân nhìn Tống Đình Phong, người sau lập tức bẩm báo Hứa Thất An cùng Chu Ngân la khi xét nhà tranh cãi, giấu đi oán hận riêng khi tập kết.

Lý Ngọc Xuân tiếp tục bổ sung: “Lấy tính tình Chu Kim la, chỉ sợ Hứa Thất An không về được.”

Dương Nghiễn lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, “Ta biết rồi.”

Hắn đứng dậy, bước ra một bước, biến mất khỏi phòng.

...

Chu Dương là nha một trong mười vị Đồng la của môn Đả Canh Nhân kinh thành, tứ phẩm võ phu, ngày xưa tòng quân, từ một binh sĩ bình thường bắt đầu làm lên, một đường tích góp quân công thành bách hộ, sau này được Ngụy Uyên nhìn trúng, chiêu mộ vào tổ chức Đả Canh Nhân, trọng điểm bồi dưỡng.

Xem như Kim la phe Ngụy Uyên, địa vị chỉ thua hai người con một ít.

Chu Dương có ba con trai, lão đại là kẻ văn dốt võ nát, lão Nhị gà mờ đọc sách, nhậm chức ở Lại bộ.

Chỉ có lão tam Chu Thành chú thiên tư rất tốt, là Ngân la trẻ tuổi nhất nha môn Đả Canh Nhân, rất được Chu Dương coi trọng.

Lúc này, một vị Ngân la dưới trướng hoảng hốt lao vào, sắc mặt khó coi, “Đại nhân, đại nhân, không xong rồi, Chu công tử đã xảy ra chuyện...”

Chu Dương cúi đầu xem hồ sơ lập tức ngẩng đầu, nghe Ngân la tiếp tục nói: “Chu công tử bị một tên Đồng la chém bị thương, sống chết khó đoán. Đã nâng về nha môn, đang cấp cứu, ty chức phái người đi mời thuật sĩ của Ti Thiên Giám.”

Ở dưới Ngân la dẫn dắt, Chu Dương chạy tới Hùng Ưng đường của con trai, thấy con trai nhỏ hôn mê bất tỉnh, nhìn thấy thương thế khoa trương ở ngực hắn.

Vài tên Ngân la dưới trướng thay phiên truyền khí cơ cho hắn, bảo trì cơ năng thân thể hắn tràn đầy, hai đại phu thuộc về nha môn đang cứu chữa.

Chu Kim la đen mặt: “Tình huống thế nào?”

Hai đại phu tựa như chưa nghe thấy, tay không ngừng, cầm máu, dùng thuốc, châm cứu kéo dài tính mạng, khâu lại vết thương.

“Vết thương do đao sâu thêm nửa tấc, trái tim đã bị xé ra, đến lúc đó, cho dù là thuật sĩ Ti Thiên Giám cũng không thể làm gì được.” Một vị đại phu ngẩng đầu, nói:

“Là pháp khí chiêng đồng thay Chu đại nhân chặn công kích trí mạng, may mắn giữ được tính mạng, nhưng đao khí xâm nhập tạng phủ, không rút khí cơ ra, Chu đại nhân nhiều nhất cố thêm nửa canh giờ nữa.”

“Thuật sĩ Ti Thiên Giám khi nào đến.” Thanh âm Chu Kim la chợt cất cao.

“Đã phái người đi mời, rất nhanh sẽ tới.” Ngân la dẫn hắn đến trả lời.

Chu Kim la gật gật đầu: “Ai làm.”

Ngân la trả lời: “Đồng la Hứa Thất An, dưới trướng Lý Ngọc Xuân...”

Hứa Thất An?

Chu Kim la từng nghe về tiểu nhân vật này, Khương Luật Trung và Dương Nghiễn chính là đánh nhau vì hắn. Chỉ một tên Đồng la nho nhỏ, có thể đả thương con của hắn?

“Lúc tập kết, tiểu Đồng la đó đến muộn, Chu Ngân la dạy dỗ hắn một trận, không ngờ ghi hận trong lòng, lúc xét nhà, Chu Ngân la chỉ đùa giỡn một nữ quyến phạm quan, hắn liền rút đao chém người.”

Vị Ngân la này thật ra cũng là nghe Đồng la về bẩm báo nói, sự tình quả thật là như thế, chỉ là trải qua hắn trau chuốt, mơ hồ chủ yếu và thứ yếu, tráo đổi khái niệm.

Mang nguyên nhân xung đột vứt cho Đồng la tên Hứa Thất An. Dù sao hắn cũng không cũng tiện ở trước mặt phụ thân người ta nói: Con ngươi lăng nhục nữ quyến phạm quan, bị người ta chém.

Nhìn Chu Kim la mặt xanh mét, Ngân la tiếp tục nói: “Hứa Thất An kia đã ở trên đường áp giải trở về, đánh giá sắp đến nha môn rồi.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.