Hứa Tân Niên trầm giọng nói: “Trưởng công chúa tâm tư rất thâm trầm, nàng chẳng những theo học ở thư viện Vân Lộc nhiều năm, càng là quan hệ nửa thầy trò với Ngụy Uyên. Nàng tài đánh cờ siêu tuyệt, tiến cử huynh làm Đả Canh Nhân, tuyệt đối không phải nhất thời nổi hứng tùy tay đánh cờ.
“Đại ca tương lai nếu bị nàng triệu kiến, không cần kinh ngạc, nhớ lấy nhất định phải cẩn thận, cẩn thận đối đãi.”
Hứa Thất An “Ừm” một tiếng.
Có thể được Hứa Từ Cựu tâm cao khí ngạo coi trọng, kiêng kị như thế, nói lên vị trưởng công chúa này không phải nhân vật đơn giản.
Hứa Tân Niên nói xong, bỗng nhiên hất hàm lên, nói: “Đệ đã bước vào Tu Thân cảnh.”
Ta cũng thành cao thủ nho gia bát phẩm rồi!
Hứa Thất An ngạc nhiên lẫn vui mừng, “Nho sinh Tu Thân cảnh có thần dị gì?”
Khóe miệng Hứa Tân Niên cong lên: “Nơi nghĩa tồn tại, mặc kệ ngàn vạn người, ta vẫn lao tới.”
Trong nháy mắt này, trong lòng Hứa Thất An dâng lên hào hùng vạn trượng, phát ra dũng khí một mình đối mặt thiên quân vạn mã.
Loại dũng khí khó hiểu này duy trì một khắc đồng hồ, mới chậm rãi tiêu tán.
“Tu thân là quá trình rèn luyện văn đảm, nho sinh cảnh giới này, mỗi tiếng nói cử động đều làm người ta tin phục. Ví dụ như đại ca vừa rồi cảm thấy lời nói của ta có đạo lý, vì thế không tự giác sẽ nghe theo. Tương lai ta vào triều làm quan, xử án không kém ngươi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3691722/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.