hắn tức đến nhe răng nên ra lện cùng đàn em xông lên, Đường Chấn bay lên đánh chưa đầy một khắc đã đánh bọn chúng nằm dài. Bọn họ hoảng sợ bỏ chạy còn Lâm Y thì chỉ đứng một bên mà xem tình hình.
Đường Chấn quay lại không nói không rằng nắm chặt tay cô rồi tay còn lại xách giỏ thuốc lên rồi cùng trở về nhà. Lâm Y ngạc nhiên nhưng vùng tay lại không vùng ra được nên đành im luôn. Về đến nhà anh đặt giỏ xuống đất rồi
lôi cô vào phòng, đặt cô ngồi xuống giường rồi anh nửa quỳ nửa ngồi, hai tay nắm lấy tay cô mà nói: “Y Y bậy giờ cho dù muội muốn nghe hay không nghe ta cũng phải nói rõ mọi chuyện một lần.” rồi anh kể hết mọi chuyện tường tận, Lâm Y nghe xong thì trong lòng quá đỗi ngỡ ngàng.
Đường Chấn khẽ gọi: “Y Y”, cô vô thức cúi xuống nhìn anh thì Đường Chấn ngước lên đặt vào môi cô một nụ hôn. Lâm Y vì bất ngờ nên không kịp phản ứng. Hôn xong Đường Chấn: “Y Y, muội về với ta được không Y Y? Ta không muốn muội phải xảy ra chuyện gì nữa đâu Y Y.”
Lâm Y: “tướng quân, ta và ngài vốn không cùng địa vị, ngài nên tìm người khác thì hơn.” Nói rồi cô rút ray ra và đứng dậy thì bị Đường Chấn xô luôn xuống giường còn anh thì nằm một bên nhổm người qua, hai tay nắm chặt tay
cô còn chân cũng khống chế luôn chân cô. Lâm Y như cá mắc lưới không thể nhúc nhích chau mày nói: “tướng quân, ngài đây là ý gì?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-lam-tieu-thu-uy-quyen/869059/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.