Hôm nay, Đường Chấn cũng được Chính Vũ cho phép nên sau khi Chính Vũ và Thiên Kỳ cùng đi dạo thì Đường Chấn cũng nắm tay dẫn Lâm Y đi mất.
Anh dẫn cô đến hội đối thơ và tặng cô chiếc lồng đèn thỏ trắng do anh chọn khi thắng cuộc, dẫn Lâm Y đến mỗi gian hàng Đường Chấn đều hỏi ý muốn mua tặng cô nhưng Lâm Y mỗi lần hỏi đều cười lắc đầu từ chối. Anh cũng hiểu lí do nên không quá buồn lòng. Lâm Y được Đường Chấn dẫn đi một hồi lâu thì cả hai cùng đến một gốc đào nhỏ bên cạnh dòng sông thả hoa đăng.
Đường Chấn đưa cho cô một đèn hoa rồi nói: “Y Y muội hãy dùng đèn mà ước nguyện đi.” Lâm Y gật đầu nhận lấy rồi ước nguyện. Đường Chấn cũng chấp tay cầu nguyện, khi mở mắt ra thì thấy Lâm Y vãn đang cầu nguyện nên anh ngồi im lặng mà ngắm cô. Những cánh hoa đào bay trong gió hòa cùng dáng vẻ xinh xắn càng trông Lâm Y như tiên nữ trong tranh khiến cho Đường Chấn nhìn không rời mắt.
Khi Lâm Y mở mắt ra Đường Chấn hỏi: “Khi nãy muội đã ước gì vậy Y Y?”
Lâm Y thật thà đáp: “ta ước cho cả phủ Tể Tướng mọi người đều bình an, vương gia và tiểu thư mãi luôn hạnh phúc và mau có một tiểu vương gia.” vừa nói cô vừa cười vui vẻ.
Đường Chấn hỏi: “muội không cầu gì cho muội sao?”
Lâm Y lắc đầu: “ta chỉ cần phủ Tể Tướng và tiểu thư vui vẻ bình an là ta mãn nguyện rồi, bản thân ta cũng không cần gì.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-lam-tieu-thu-uy-quyen/869051/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.