Nàng ta tức giận hét lên: “ngươi có biết ta là ại không? Ta là Doãn Yến là con gái của Doãn Thừa, Doãn đại tướng quân. Sao ngươi sợ rồi chứ?” nàng ta sau khi nói xong thì hất mặt kiêu ngạo nhìn nàng.
Nàng chỉ khẽ cười mà nói: “ta sợ mà sợ cô chết đó. Doãn đại tướng quân khí chất oai phong sao lại có một nữ nhi người không ra người thế này. Ta thật cảm thấy tiếc dùm cho đại tướng quân luôn đó.”
Nàng ta: “ngươi… ngươi….”
Nàng không thèm quan tâm nàng ta mà bước đến hỏi han vị đại thẩm thì Lâm Y nói: “tiểu thư thẩm ấy tên là Trương thẩm, nhà ở thôn Gia An cách đây hai dặm. Hằng ngày phải mamg bánh đến đây bán để về chữa bệnh cho con trai bà, nhưng giờ thì….. xin tiểu thư cho phép muội chữa cho Trương công tử.”
Thiên Kỳ cười xoa đầu cô nói: “muội thật tốt. Được rồi ta cùng đi với muội.” rồi nàng nắm tay Trương thẩm dìu bà đứng lên và lên tiếng nói đồng thời liếc mắt sang Doãn Yến đang tức điên bên này: “sau này thẩm cứ mang bánh đến phủ Tể Tướng cứ nói là Diệp Thiên Kỳ ta mua sẽ có người mang tiền ra cho thẩm và thẩm cũng không cần cực khổ còn gặp phải kẻ điên nữa.”
Nàng ta nghe nói mình là kẻ điên thì tức muốn thổ huyết nhưng vì gia thế của nàng không ai là không biết nên nàng ta chỉ đành ôm cục tức to bự mà leo lên ngựa bỏ đi. Bá tánh đứng đó nghe nàng nói mình là Diệp tiểu thư thì vội quỳ xuống hành lễ.1
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-lam-tieu-thu-uy-quyen/249089/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.