...Chương 17...
...( Chỉ có một chiếc duy nhất)...
' Tiểu Nguyệt à, có bữa sáng chưa. '
Cô vừa mới thức dậy còn chưa tỉnh ngủ nên cứ mắt nhắm mắt mở mà vừa đi vừa hỏi.
' Có rồi đây, nàng mau lại đây đi. '
Lãnh Thiên Vũ nhìn cô như vậy thì không khỏi thấy cô vừa buồn cười vừa đáng yêu.
.....................
Cô vừa nghe anh nói xong thì cứ đứng đần ra nhìn vào anh, tay thì thi thoảng lại dụi dụi vào mắt.
' Sao vậy Tiểu Linh? '
Anh thấy cô như vậy thì khó hiểu mà hỏi
' A aaaaaa....... '
Cô sau khi định hình rõ cái người ngồi kia thì liền hét lên. Sao mới sáng sớm mà hắn đã ở đây rồi cớ chứ.
' Ngươi....... ngươi tại sao lại ở đây. '
' Đây là phủ của Bổn vương, Bổn vương muốn ở đâu mà không được chứ. '
Lãnh Thiên Vũ thản nhiên mà trả lời còn cô thì tức đến nỗi không nói được gì luôn rồi.
' Mau tới ăn sáng đi, không phải nàng đói rồi sao. '
Giờ cô mới chú ý đến cái bàn thức ăn kia. Sao mà lại toàn sơn hào hải vị như vậy chứ.
' Ngươi... thật sự là mời ta ăn. '
Cô ngờ vực hỏi lại, khi không lại tự nhiên đối tốt là có ý gì chứ.
' Nàng còn không mau ăn là Bổn vương ăn một mình đó, đến lúc đó thì không còn gì mà ăn đâu. '
Anh vừa nói vừa cầm đũa lên
' Ấy từ từ đã. Ai nói ta không ăn. '
Tuyết Thanh Linh tưởng anh ăn một mình thật thì liền nhanh chóng ngồi xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-lam-tam-vuong-phi/249012/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.