Sáng hôm sau, Niên Niên thức dậy thì một bên giường đã không thấy Huỳnh Diệp nữa. Tưởng tượng lại ngày hôm qua, mặt không khỏi có chút hồng hồng. Hắn cư nhiên lại dám cướp đi nụ hôn đầu của mình.
Niên Niên bỗng cảm thấy có hứng, mở điện thoại ra gọi cho chị của mình:
-Alô, chị hả?
-Cô nương, sáng sớm gọi chi vậy?
-À, em muốn mượn chị một số tiền.
-Mượn gì mà mượn, thẻ ATM hoàng kim chị đưa cho còn không đủ xài à?
-Ủa, em có hả?
-Không những có mà còn tận 3,4 thẻ, hèn chi người ta gọi em là "phá gia chi tử" là phải.
-Hì hì, em cúp ạ.
"Phá gia chi tử" cái gì, mình chỉ là không biết mình giàu như vậy thôi mà.
E hèm, Huỳnh Diệp tối hôm qua nói là hôm nay Huỳnh thị tổ chức một bữa tiệc từ thiện thì phải. Kiểu gì mà chả gặp nữ chính trong bữa tiệc chứ?
Niên Niên ngồi chơi gần đến 6 giờ tối, sở dĩ cô ngồi lê đôi mách, hóng chuyện từ sáng tới giờ, bởi Niên Niên biết chắc là sẽ có người đến đưa cho mình váy cũng những bộ trang sức a. Thật ra Niên Niên không phải loại người thích dùng tiền của người khác đâu, chỉ là... tiện thì dùng đại thôi a. Thời buổi đang kinh tế khó khăn thế này, giá đồ cứ tăng, ngay cả chính bản thân còn không biết tiết kiệm, thì sao mà sống đây? ( t/giả: xùy xùy, nói đại là keo kiệt đi, ta biết hết)
Đúng như suy nghĩ của Niên Niên, có người đã mang đến cho cô một bộ váy màu đen hở vai. Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-lam-nu-phu/1471408/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.