Niên Niên ánh mắt căm hờn liếc nhìn Vũ Nhan, tức tức chết đi mà. Hôm nay cô cũng không có mang món quà gì đến cả, biết tặng cái gì ây? Hoang mang quá a. Sao đây sao đây? Vương Nhã thích nghệ thuật à nha, cô cũng biết vẽ mà. Hồi đó khi trong đợt giáo huấn, không biết sao cấp trên lại cho cô đi học vẽ a. Trong suốt các nhiệm vụ sau đó, cô cũng không có sử dụng đến hội họa, nhưng giờ cũng có lúc dùng đến rồi. Bỗng nhiên cảm thấy trong lòng dâng lên cảm giác xúc động đến muốn phát khóc a.
Vũ Nhan:
-Vậy thì xin mời tiểu thư Nguyệt Giản đưa món quà đó ra đi a. Mọi người nhìn ai cũng đang rất mong đợi nha.
Mong đợi cái mọe mày. Niên Niên âm thầm đưa ngón giữa lên. Cô túm lấy tay anh phục vụ, thì thầm to nhỏ gì đó rồi lại đi lên bục. Niên Niên:
-Chào các vị, hôm nay tôi muốn ngỏ lời xin lỗi đến phu nhân Vương Nhã, bởi do đột ngột nên tôi không thể chuẩn bị quà được.
Vũ Nhan cười lặng. "Hà, tao biết mà, mày cứ ở đó mà đợi nhục mặt đi con ạ. " Niên Niên hất mặt không thèm quan tâm đến ánh mắt của Vũ Nhan, lại tiếp tục nói:
-Nhưng thật ra không phải là không có quà, tôi nghe nói phu nhân Vương Nhã rất thích vẽ phải không?
Vương Nhã:
-Phải.
Niên Niên:
-Vậy thì..... cháu sẽ vẽ tặng cho bà một bức tranh nhé.
Sau lời nói ấy thì cũng vừa đúng lúc anh phục vụ chạy tới, cầm theo giá vẽ và một tờ giấy lớn. Niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-lam-nu-phu/1471402/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.