Lam Chi bước vào bước về phía Khánh Thiên.
“Huynh…”
“Lam Chi, cô nghe ta nói…”
BỐP!!!!
Lam Chi tát vào mặt hoàng thượng, đúng vậy… chính là tát vào mặt Khánh Thiên.
“Lam Chi…. Cô điên rồi hả? Cô dám phạm thượng.”
Liên Hoa rối hết cả lên khi chứng kiến cảnh vừa rồi.
Đám nô tài phía sau đều quỳ sụp xuống.
A Mình cũng cuối đầu vờ như chẳng thấy.
“Huynh lừa ta? Tại sao phải lừa ta”
Khánh Thiên quay đầu nhìn lại đám nô tài. Cất giọng uy nghiêm.
“Chuyện hôm nay, nếu có nữa chữ lọt ra ngoài, cẩn thận cái đầu của các ngươi.”
Nói rồi Khánh Thiên nắm lấy tay của Lam Chi, kéo cô đi.
“Ta không đi!”
“Theo ta.”
Khánh Thiên kéo mạnh hơn.
…
“Buông ra.”
“Ta…”
“Ngay từ đầu, tất cả các người đều lừa ta.”
“Lam Chi… ta xin lỗi, ta thật sự không lừa cô…”
BỐP!!!
“Nói! Tại sao phải lừa ta?”
“Vì… ta… ta thích muội.”
“T..aa…”
Lam Chi bổng chống không biết nói gì.
Ở nơi này, ngoài thái hậu ra, Khánh Thiên là người bạn đầu tiên của cô ấy, vậy nên… việc bị lừa làm cho cô rất tức giận.
Nhưng… liệu có phải cô cũng thích Khánh Thiên không? Sao nghe đến người ta thích mình, trong lòng cô lại có chút bối rối.
“Ta không lừa muội, ta chỉ sợ rằng…. Nếu muội biết ta là hoàng thượng, thì liệu, muội có tiếp tục ở bên cạnh, làm bạn với ta nữa không?”
Lam Chi nhất thời không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-lam-hoang-hau-cua-tram/2864286/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.