Âu Dương Kỳ Thiên với Triển Duật Hành đánh không phân thắng bại, ngồi lâu tới mức mông Nhất Tiểu Yến tê hết lại.
Đùaaa!! Một ván của Tiểu Duật Hành với tên Hoàng đế ấu trĩ kia cũng quá là lâu đi?
Lại ngước mắt nhìn ra ngoài, trời cũng đã xâm xẩm tối, Nhất Tiểu Yến không khỏi cảm thấy đói bụng.
Nàng bắt đầu nghĩ tới đủ món ăn đầy màu sắc, lại quay đầu nhìn hai người đang đánh cờ, không khỏi khâm phục. Ngồi lâu như vậy mà không thấy ê mông, hai người cũng quá đáng sợ đi?
Nhất Tiểu Yến không chỉ mông mà cả người đều đau khắp, xương lưng gồng tới mức sắp gãy cả ra rồi!!
Vị hoàng đế nào đó thấy nàng nhăn mặt nhăn mũi liền buồn cười, trong lòng có chút không đành, thu cờ lại bảo: "Trẫm thấy thời gian không còn sớm nữa, cũng tới giờ dùng thiện rồi, ván cờ nãy, nên để mai rồi tiếp tục."
Nhất Tiểu Yến nghe vậy mặt mày liền nở hoa, hi hi ha ha đứng dậy.
Bạch Tử Dạ chợt nhớ ra điều gì đó, lớn tiếng: "Chậm đã." nói rồi liền mở quạt cái phạch: "Trời cũng đã tối, nữ nhân không nên đi một mình, họa đâu có điều gì đó xấu xảy ra, nhị hoàng tử ta há chẳng phải người có tội?"
Nhất Tiểu Yến khóe môi giật giật, đầu óc ngươi có vấn đề à? Cung nữ bình thường cũng đi một mình về một mình buổi tối suốt đấy thôi, điều gì xấu là điều gì mới được? Ai sẽ thèm bắt cóc những cung nữ nhỏ bé không thân không phận cơ chứ? Mà có bắt cóc hay xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-tim-my-nam/1630589/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.