Nhất Tiểu Yến bê bát thuốc bước vào liền thấy Bạch Tử Dạ đang nhìn chằm chằm tay Âu Dương Kỳ Thiên, đưa móng tay lên miệng cắn cộp cộp.
Không khỏi đỡ trán.
Nàng đặt bát thuốc xuống bàn, đưa tay vỗ vỗ vai Bạch Tử Dạ: "Bạch huynh, Hoàng Thượng chỉ là đang vận công đẩy độc tố ra ngoài thôi mà, huynh có cần căng thẳng vậy không?"
Bạch Tử Dạ ngước lên nhìn Nhất Tiểu Yến: "Tiểu Yến Tử, có phải hay không nàng đang lừa gạt bọn ta? Đã hơn hai tháng trôi qua rồi? Tại sao độc tố vẫn còn?"
Nhất Tiểu Yến nghe vậy liền thở dài: "Ta cứ nghĩ là hai tháng, nhưng có vẻ phải lâu hơn nữa."
Bạch Tử Dạ nhíu mày, một bộ căng thẳng nhìn Vân Nhung.
Y đang nhíu chặt mày, bàn tay gầy gò nắm chặt lại, làn da nhợt nhạt, cả người yếu ớt như kiểu chỉ cần có một cơn gió thổi qua, huynh ấy sẽ ngã xuống vậy.
Âu Dương Kỳ Thiên thu lại nội công rồi áp xuống, hắn từ từ mở mắt ra, Nhã công công vội tiến tới dùng khăn lau hồ hôi cho hắn.
Bạch Tử Dạ cúi đầu: "Hoàng huynh, huynh vất vả rồi."
Âu Dương Kỳ Thiên không đáp, chỉ đưa mắt nhìn Nhất Tiểu Yến.
Heh? Hắn nhìn nàng làm gì?
Nhất Tiểu Yến không ngừng chớp chớp mắt.
Âu Dương Kỳ Thiên nhíu mày, lại đưa mắt liếc Bạch Tử Dạ.
Bạch Tử Dạ hiểu ý, vội nói: "Hoàng huynh, huynh vất vả rồi."
Khóe môi Nhất Tiểu Yến giật giật, gợi ý thế này cũng quá lộ liễu đi?
Nhất Tiểu Yến một bộ rất bất đắc dĩ nói: "Hoàng Thượng, người vất vả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-tim-my-nam/1630587/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.