Nhất Tiểu Yến đang vỗ mộng, bỗng bị hai cánh tay lôi dậy, chưa hiểu chuyện gì xảy ra nàng đã bị tên áo đen kia thi triển kinh công bế lên.
Nhất Tiểu Yến nhất thời kinh hãi, đây....đây là đang bắt cóc nàng???
Vừa nghĩ như vậy, Nhất Tiểu Yến liền hét ầm lên, quên mất mình là người có võ công, cứ dùng tay túm cổ áo tên kia đấm bùm bụp.
Tên áo đen bị mấy đấm của nàng liền ôm mặt ngồi thụp xuống, Nhất Tiểu Yến bị thả bất ngờ, chưa kịp phòng bị gì liền hạ luôn mông xuống đất.
Cô nương này ra tay cũng quá tàn nhẫn đi!!!
Nhất Tiểu Yến tức giận đứng bật dậy, quên luôn cái mông đau, đưa tay chỉ thẳng mặt tên y phục đen ngồi dưới đất: "Nói! Ngươi vì sao dám bắt cóc ta!?"
Tên kia nghe vậy liền ngước lên: "Không có, ta nào dám bắt cóc cô."
Một người vừa giảo hoạt, kinh công nhanh như tốc biến, sức lại khỏe, còn là người Hoàng Thượng để mắt tới, hắn có ăn gan hùm mật gấu cũng không dám bắt cóc nàng.
Nhất Tiểu Yến nhìn kĩ người trước mắt, đây chẳng phải y phục của ám vệ trong cung sao?
Nhất Tiểu Yến liền nhướng mày: "Vậy ngươi tới đánh thức giấc ngủ của bổn cô nương làm gì?"
Ám vệ nghe vậy liền sực nhớ ra nghiệm vụ, vội vàng nói: "Yến cô nương mau tới, Nhã công công đang tìm cô." Nói xong liền thi triển kinh công đi trước: "Sự việc cấp bách, chúng ta phải nhanh chóng rời đi."
Nhất Tiểu Yến mặc dù không hiểu chuyện gì, nhưng thấy hắn ta vội vã như vậy, chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-tim-my-nam/1630582/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.