Chưa ngồi được bao lâu, tiếng Lý Hạ Vân đã làm Nhất Tiểu Yến đứng phắt dậy.
Nhìn nữ nhân mặc phượng bào trước mặt, không khỏi có chút chột dạ.
Mà vì sao nàng có cảm giác chột dạ, thì chính bản thân nàng cũng không biết.
Phượng Cẩn Mai nhìn hai cung nữ mặc y phục vàng nhạt quỳ trước mặt liền nói: "Miễn lễ."
"Tạ Hoàng Hậu." Nhất Tiểu Yến cùng Lý Hạ Vân đồng thanh.
Nàng vừa ngước lên liền thấy mắt ngọc của Hoàng Hậu nhìn mình, không khỏi có chút giật mình.
Hoàng Hậu có phải chăng là biết chuyện nàng ở Dưỡng Tâm Điện của tên Hoàng đế điên kia nên mới tới tìm nàng tính sổ?
Nhưng chẳng phải hắn ta đã nói rằng sẽ giữ bí mật sao?
Khoan đã! Chẳng phải trong phim cung đấu, Hoàng hậu đều là người có thế lực rất mạnh sao? Chuyện tin tức cùng gài người vào Dưỡng Tâm Điện không phải chuyện khó khăn gì.
Khả năng Hoàng Hậu biết nàng ở Dưỡng Tâm Điện là khá cao.
Nhất Tiểu Yến thầm đổ mồ hôi lạnh, nếu Hoàng hậu tới để tìm nàng tính sổ, nàng chắc chắn sẽ không thể thoát.
Nàng có thể trốn, nhưng chưa chắc đã trốn được.
Nhất Tiểu Yến đảo mắt, cố gắng nghĩ cách làm giảm bầu không khí căng như dây đàn hiện tại.
Nàng cúi đầu lễ phép: "Dám hỏi Hoàng Hậu nương nương, trên mặt nô tì phải chăng có vết lạ nên người mới nhìn nô tì như thế?"
Phượng Cẩn Mai nhẹ nhàng đáp: "Không có."
Nhất Tiểu Yến vội cúi đầu: "Vậy thì nô tì xin lui."
Lý Hạ Vân nghe vậy giật mình.
Phượng Cẩn Mai khẽ nhíu mày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-tim-my-nam/1630580/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.