Bạch Tử Dạ phát sốc, Nhã công công đứng một bên mà mồ hôi chảy đầm đìa, cung nữ kia sợ hãi tới mức quỳ sụp xuống đất, miệng mấp máy: "Khi dễ Hoàng Thượng là tội đáng chém đầu đó."
Âu Dương Kỳ Thiên quỳ một gối xuống đất, tay phải đang nâng tay Nhất Tiểu Yến, nàng ngồi trên long sàng, một bộ mơ mơ hồ hồ không tỉnh táo, quần áo xộc xệch, tóc tai bù xù, thỉnh thoảng lại sụt sịt mũi, chân phải đặt trên vai Âu Dương Kỳ Thiên, còn rất không an phận ngoáy ngoáy ngón chân.
Bạch Tử Dạ bị choáng váng, cô nàng này cũng quá to gan rồi đi!? Đến cả long thể của Hoàng Đế mà cũng dám đặt chân lên?
Mà điều khiến hắn bất ngờ nhất là, Hoàng huynh của hắn thế méo nào lại một vẻ an phận quỳ dưới đất thế hả????
1 tuần trà trước....
Nhất Tiểu Yến đầu đau như búa bổ, cảm giác cái gì cũng rất mơ hồ, cô túm áo bào của người trước mặt, choáng váng gục luôn vào ngực người ta.
"Khốn kiếp." cô cắn răng kêu ra một câu, Âu Dương Kỳ Thiên khẽ nhíu mày.
Cô càng túm càng chặt, dụi đầu vào ngực vị Hoàng Đế nào đấy: "Tại sao lại thơm như vậy!?"
Mọi người: "...."
Không dừng lại ở đấy, cô bắt đầu túm y phục cao quý của hắn, tay kia túm chặt tóc hắn ra sức kéo.
Vị Hoàng đế nào đấy gỡ tay cô ra, cô liền yên lặng nhìn hắn, rồi bật khóc.
Hắn: "...."
Cô vừa khóc liền bắt đầu trách cứ: "Ngươi là tên xấu xa, ngươi đừng tưởng ngươi đẹp thì ngươi có quyền chảnh nhé!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-tim-my-nam/1630576/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.