Sư phụ! Người đừng đọc sách nữa được không? Nói chuyện với con đi. Nhất Tiểu Yến nhàm chán nói. Tôn Hoa Nghị liếc nàng một cái, cầm lấy miếng bánh hoa quế trên bàn, thong thả ngồi ăn.
Sư phụ! Người muốn ăn liền ra chỗ khác ăn đi! Đừng ăn ở trước mặt con!! Nhất Tiểu Yến gào lên nhưng Tôn Hoa Nghị không để ý, vẫn ngồi ăn ngon lành.
Sư phụ!! Người không thấy con đang chăm chỉ đứng trung bình tấn à? Người cứ ở đó nhai rôm rốp rôm rốp thì làm sao con tập trung cho được!! nàng tức giận hét lên, trong lòng thầm hỏi thăm 18 đời tổ tông nhà Tôn Hoa Nghị.
Tôn Hoa Nghị lại liếc nàng một cái, xong quay lại chú tâm đọc sách.
Khốn kiếp khốn kiếp!! Đây rõ ràng là cố tình chọc tức! Cố tình gây sự mà!! Nhất Tiểu Yến nghiến răng ken két, ánh mắt tóe lửa bắn về phía Tôn Hoa Nghị, nhưng y vẫn từ tốn vừa ăn vừa đọc sách, không chịu một chút ảnh hưởng nào.
Sư phụ! Người mau biến đi! Biến chỗ khác đi!
Sư phụ! Người quá đáng lắm nhá!!
Một người hét tới mức văng nước bọt, một người im lặng vừa ăn vừa đọc sách. Nhất Tiểu Yến thở phì phò, trừng mắt nhìn Tôn Hoa Nghị.
Tiểu Yến Tử! Có chuyện gì vậy? Ta từ xa đã nghe thấy tiếng nàng rồi đấy. xiêm y trắng lả lướt đáp xuống đất, chiếc quạt thủy mặc khẽ phe phẩy, nụ cười mỉm phong lưu quyến rũ. Người đến chẳng ai khác ngoài Bạch Tử Dạ.
Như vớ được cọng rơm cứu mạng, Nhất Tiểu Yến gào lên: Bạch huynh mau cứu ta!!! Sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-tim-my-nam/1630550/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.