"Trai khôn lấy vợ, gái lớn gả chồng, có gì mà phải ngượng ngùng." Phó Nguyệt nhẹ nhàng cười nói.
Nàng nhìn hai tiểu cô nương ngượng ngùng trước mắt mà bỗng cảm thấy hoảng hốt như nàng nhìn thấy mình của hai năm trước.
Phó Nguyệt nghiêm nghị hỏi: "Hai người các ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa? Nếu đã quyết định sau này đi theo ta, ra khỏi phủ sẽ không thể so sánh với những ngày cẩm y ngọc thực trong phủ, có chút chuyện lớn nhỏ gì cũng cần tự mình làm việc vất vả. Hay là các ngươi đừng vội quyết định, cứ trở về suy nghĩ đi."
Hai người Tình Tước Tuyết Nhạn liếc nhìn nhau, sau đó không hẹn mà cùng khom người hành lễ: "Tâm ý nô tỳ đã quyết, nguyện đi theo bên người phu nhân, mong rằng phu nhân thành toàn."
Tình Tước ngẩng đầu nhìn Phó Nguyệt, nàng cong môi yếu ớt cười: "Sống những ngày tháng tốt lành ở trong phủ cũng không phải là điều mà nô tỳ muốn, chỉ cần có thể đi bên cạnh phu nhân, cho dù ngày hai bữa cơm rau dưa, ta cũng sẽ vui vẻ. Hơn nữa, hai người chúng ta biết nữ hồng, có thể làm đồ bán lấy tiền, lại biết tính sổ sách và trông coi nhà cửa, phu nhân nhận lấy chúng ta sẽ không thiệt đâu."
Phó Nguyệt bị nha đầu đang cật lực đẩy mạnh tiêu thụ bản thân làm cho bật cười: "Tốt lắm tốt lắm, đều đứng lên hết đi. Nào có khó khăn như các ngươi nghĩ chứ. Cuộc sống của chúng ta vẫn sẽ tự tại thoải mái thôi."
Chúng ta?
Phu nhân bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/3628476/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.