Được hoàng thượng dặn dò vài điều, lúc Diệp Trạch quay trở về phủ đã qua giờ tý.
Lo lắng bệ hạ có chuyện khẩn cấp nên mới triệu Diệp Trạch, sau khi cho bọn nhỏ đi ngủ, Tiêu Thái, Phó Nguyệt và Tề Đồng cùng ngồi chờ trong chính đường. Khi Diệp Trạch bước vào, bọn họ đang uống trà đặc để tỉnh táo.
"Còn chưa đi ngủ sao?" Diệp Trạch cởi áo ngoài đưa cho gã sai vặt đứng cạnh, ngạc nhiên nhìn mọi người trong chính đường.
"Trở lại rồi sao? Đã xảy ra chuyện gì?" Vừa thấy hắn, Tề Đồng vội vàng đi tới, lo lắng hỏi.
Tề Đồng đi vòng quanh người Diệp Trạch hai vòng, thấy người hắn vẫn hoàn hảo, có lẽ không phải là làm sai nên bị phạt.
"Trở về rồi ta sẽ nói rõ với nàng." Trong phòng nhiều người, Diệp Trạch vỗ lên đôi bàn tay hơi lạnh của nàng, sau đó đưa mắt nhìn Tiêu Thái nói: "Nếu còn chưa ngủ, vậy A Thái theo ta tới thư phòng đi."
Tiêu Thái và Phó Nguyệt liếc nhìn nhau, rồi đi theo Diệp Trạch tới thư phòng.
Nếu Diệp Trạch đã nói thế, vậy tạm thời không có chuyện gì. Tề Đồng không nhịn được mà ngáp một cái, người lớn tuổi rồi, không thức khuya được.
Nàng đỡ tay Chung Tình đứng lên rồi đi về hậu viện.
Thấy Phó Nguyệt cứ ngóng nhìn về phía viện ngoại, bộ dạng lo lắng bất an, nàng liền mở miệng nhẹ giọng an ủi: "Tiết trời đêm lạnh giá, ngươi cũng đừng đứng ngây ngốc đợi ở đây, về phòng nghỉ ngơi trước đi. Nam nhân bọn họ nói chuyện cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/3628449/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.