Một bữa tiệc trưa mà cả khách và chủ đều vui.
Nhu Nhu chơi đùa nửa buổi sáng, đã ngủ say trong n.g.ự.c Phó Nguyệt.
Đám người Phó Nguyệt, Tề Đồng, Diệp Thiên Linh ngồi ở Minh Ngọc Đường buôn chuyện trong nhà, Diệp Trạch cùng Tiêu Thái tiễn các khách nhân đi rồi cùng nhau tiến vào.
Hai người bọn họ vào phòng, mang theo hơi rượu tiến vào theo.
Tề Đồng nhíu nhíu mi hỏi Diệp Trạch: “Các chàng uống nhiều hay ít, đừng để ám mùi vào Nhu Nhu.”
Diệp Trạch bình tĩnh ngồi xuống, rót một chén trà uống một hơi cạn sạch.
Hắn lau miệng, đĩnh đạc nói: “Không nhiều, hôm nay rất vui.”
Tề Đồng bất đắc dĩ chỉ chỉ hắn, gọi Chung Tình đi lấy hai chén canh giải rượu tới.
Tiêu Thái ngồi ở bên người Phó Nguyệt, cong ngón tay chạm vào khuôn mặt hồng hào của Nhu Nhu hỏi, “Ngủ rồi à?”
“Đúng thế, chơi mệt liền ngủ rồi. Giữa trưa chàng uống nhiều hay ít? Nếu không trở về nằm nghỉ một lát nhi đi?”
“Không sao. Lần này không nhiều, cữu cữu chống đỡ phía trước cho rồi.” Đã biết tửu lượng của Tiêu Thái, vừa rồi Diệp Trạch không sai người rót thêm cho Tiêu Thái.
Thấy màu mắt của Tiêu Thái sáng sủa, nói chuyện vẫn trật tự rõ ràng, Phó Nguyệt yên lòng.
Diệp Trạch cũng không gặp nữ nhi mấy tháng rồi, cho nên đang tỉ mỉ hỏi cuộc sống hàng ngày của Diệp Thiên Linh ở Đoan Minh Hầu phủ.
Diệp Thiên Linh thuận theo mà trả lời hết mọi câu.
Chờ đến khi Chung Tình bưng canh giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/3628446/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.