Tề Đồng nâng khăn lên, che miệng cười nói: “Các cháu biết không, lúc quốc công gia nhà chúng ta hồi con trẻ cũng là đại tài tử ở Quốc Tử Giám đấy.”
Khi phụ hoàng còn tại thế đã từng khen văn chương của Trác ca, còn nói thẳng hắn là Văn Khúc Tinh hạ phàm, nếu là ở khoa cử thì nhất định phải chọn hắn làm Thám Hoa lang. Đáng tiếc về sau lại nổ ra chiến sự, Diệp Trạch bỏ bút tòng quân, đi ra sa trường.
Quốc Tử Giám đương triều từ trước đến nay chỉ tổ chức thi tuyển cho con vợ cả của các hộ quan viên ngũ phẩm trở lên, Diệp Trạch là con vợ lẽ, lại nổi tiếng có không ít tài lẻ, được sơn trưởng của Tư Nhã thư viện tự mình đề cử tới Quốc Tử Giám. Chính là tiên hoàng mang theo Đại hoàng tử đi dạo ngắm cảnh ở Quốc Tử Giám, nhìn thấy đám phu tử của Quốc Tử Giám đang ra đề kiểm tra Diệp Trạch, tiên hoàng thấy hắn có tài liền mở lời vàng ngọc bảo Quốc Tử Giám thu nhận.
Cũng bởi vậy, Diệp Trạch nổi danh tài trí khiến phu nhân của Xương Bình Bá phủ ghen ghét.
Diệp Trạch bị một đám tiểu bối nhìn chăm chú, hiếm khi tỏ ra ngượng ngùng như thế. Hắn cười chắp tay bái bái: “Tuổi trẻ bồng bột, không đề cập tới cũng được, không đề cập tới cũng được.”
Mọi người đều phá lên cười.
“Vút… vút .. bùm…”
Anan
Giờ Tý đã đến, ngoài phòng lửa khói bốc lên sáng rực. Tiếng pháo trúc nổ vang cùng với tiếng hoan hô của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/3628438/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.