Đương nhiên Phó Nguyệt sẽ không cự tuyệt. Đều là người một nhà, tất nhiên nàng sẽ không tỏ ra kiêu kỳ, không hề cảm thấy làm mấy món ăn cho mọi người mà sẽ mất thân phận.
Hơn nữa sau khi Thạch Dương vào phủ, ngoài việc mới nổi hứng thú luyện võ, thì vẫn cứ cần cù chăm chỉ ở lì trong phòng bếp nhỏ của Kỳ Cảnh Viện luyện tay nghề nấu ăn. Có thể nói hiện tại món ăn trong toàn bộ Dũng Nghị Công phủ thì chỉ có ở Kỳ cảnh Viện là ngon nhất. Chẳng phải Diệp An mấy ngày nay rảnh rỗi đã tiến đến cạnh Thạch Dương xum xoe trợ thủ, thân thể đã béo lên gấp đôi rồi.
Sau khi bàn bạc xong với Tề Đồng, Phó Nguyệt tiếp nhận vai trò chỉ huy sắp xếp món ăn trong đêm giao thừa, tiện thể mang theo tiểu đồ đệ tới. Phòng bếp lớn lấy Cao ma ma cầm đầu, đám ma ma quản sự cái gì cũng phải nghe theo, đều cung kính lễ phép mà nghe nàng ra lệnh.
Mà Phó Nguyệt cũng không keo kiệt, lúc chỉ đạo Thạch Dương cũng sẽ để Cao ma ma nhìn xem. Cao ma ma thấy vậy, cũng phô diễn kỹ xảo ngự trù gia truyền của mình để tham khảo học tập cùng Phó Nguyệt.
Phó Nguyệt bận rộn luôn tay, làm không biết mệt.
Đảo mắt đã đến đêm giao thừa.
Bệ hạ cố ý tuyên bố năm mới cùng chung vui ăn mừng với dân chúng, trong vòng 3 ngày từ ngày giao thừa cho đến hai ngày đầu tiên của năm mới, thành Vân Kinh hủy bỏ lệnh cấm đi lại ban đêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/3628436/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.