“Thịch thịch thịch”
Vào đông tuyết bay lả tả, thường thường lại có đợt tuyết rơi kế tiếp. Sáng sớm, ai cũng lười nhác đến mức chỉ muốn nằm thêm trong ổ chăn một lát. Tiếng đập cửa ở hậu viện liền vang lên trong ngõ nhỏ an tĩnh.
“Ai vậy? Tới đây.”
Vào đông mặt trời lên muộn, cửa hàng Phúc Khí Điền Phẩm ở thành Thạch Châu cũng thuận thế mở cửa buôn bán muộn hơn. Tuy cửa hàng mở cửa chậm, Thạch Dương vẫn duy trì thời gian làm việc và nghỉ ngơi như ngày thường, sáng sớm sẽ dậy. Chẳng qua Thạch Mãn sợ lạnh, hắn liền bảo muội muội ngủ nhiều hơn, còn riêng mình đang làm việc trong phòng bếp.
Lúc này nghe thấy tiếng đập cửa, Thạch Dương rửa tay sạch sẽ đi ra mở cửa.
“Diệp An ca sao?” Chợt liếc mắt một cái thấy Diệp An, Thạch Dương còn chưa kịp phản ứng hỏi tiếp “Sao ngươi lại tới đây?”
Diệp An dậm chân một cái, tiếng nói vì đông lạnh mà phát run: “Biểu thiếu gia cùng biểu thiếu phu nhân sai ta đưa quà tết về, thuận tiện đón huynh muội các ngươi đi Vân Kinh ăn tết. Thời tiết quái quỷ này! Mau để chúng ta đi vào sưởi ấm đi.”
Bọn họ đi một mạch thẳng đến thành Thạch Châu, hôm qua quá muộn liền nghỉ ở trấn bên cạnh, muốn nhanh chóng hoàn thành lời dặn của biểu thiếu gia đón người về nên ngay từ sáng sớm, bọn họ đã khởi hành vào thành Thạch Châu.
Thấy đoàn người bọn họ đông lạnh đến mức trên lông mi đều bao phủ một lớp băng sương, Thạch Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/3628421/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.