Chung Tình đồng ý, vừa mới xoay người đi chưa được hai bước, Tề Đồng lại kêu: “Từ từ.”
Chung Tình lại quay trở về, nhìn về phía Tề Đồng.
Tề Đồng nghĩ nghĩ, sửa lại câu nói vừa rồi: “Khế ước bán thân cứ để ở chỗ ta trước đi. Ngươi đi nói kết quả xử lý với con bé một tiếng, bảo con bé rảnh rỗi thì tới chỗ ta ngồi một chút, ta sẽ tự mình đưa cho con bé.”
Diệp Trạch coi trọng đám cháu ngoại, Tề Đồng yêu ai yêu cả đường đi lối về, cũng không muốn để lại hiềm khích với Tiêu gia.
“Vâng, nô tỳ đã biết.”
“Nha hoàn mới cứ để cho con bé tự mình chọn đi.”
“Tuân lệnh.”
“Đi đi.”
Khi Chung Tình đi tới Kỳ Cảnh Viện, Phó Nguyệt đang vẽ một bức tranh mẫu cho Thạch bà bà.
Ở trong phủ có chuyện gì đều có nha hoàn và các bà tử tranh cướp nhau làm, Thạch bà bà rảnh rỗi liền cảm thấy toàn thân không thoải mái. Vừa hay đã vào mùa đông, thời tiết càng ngày càng lạnh, Thạch bà bà liền muốn làm cái mũ nhỏ để Nhu Nhu đội cho ấm. Nghe bà nói như vậy, Phó Nguyệt cũng cảm thấy hứng thú, dự định đưa cho Thạch bà bà một bức vẽ họa hình đáng yêu.
“Chung nương tử tới rồi?” Thạch bà bà thấy Chung Tình trước, vội vàng buông kim chỉ khung thêu trong tay xuống, nhiệt tình tới đón tiếp.
“Thạch bà bà đừng đi ra, bên ngoài gió lạnh, ta đi vào lại mang theo khí lạnh vào đó”. Trong phòng còn có tiểu bảo bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/3628414/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.