Khi Tiêu Thái trở về, vừa lúc nghe được Tình Tước tới truyền tin cho Phó Nguyệt.
Tình Tước đứng ở ngoài cửa: “Thơ Họa tỉnh lại rồi, nói muốn gặp biểu thiếu phu nhân, nói về chuyện lúc chiều.”
Phó Nguyệt thấy Tiêu Thái đi tới, liền chỉ ra cửa: “Ngươi trở về trông chừng nàng ta cho tốt, có chuyện gì ngày mai hãy nói sau.”
“Vâng, nô tỳ cáo lui.” Tình Tước chỉ tới đây truyền lời, để phòng ngừa biểu thiếu phu nhân có an bài khác.
Tiêu Thái nghi hoặc mà nhìn về phía Phó Nguyệt: “Sao lại ngồi ở nơi này?”
Phó Nguyệt rửa mặt xong lại ngồi ở trên giường chỗ gian ngoài.
Nàng chỉ chỉ vị trí bên cạnh, ý bảo Tiêu Thái ngồi xuống.
Tiêu Thái nghĩ đến chuyện mà Phó Nguyệt nói lúc trên đường trở về, lại hơi thấp thỏm: “Tiểu Nguyệt, nàng trực tiếp nói cho ta đi, ta thật sự không nhớ rõ.”
Hôm nay Phó Nguyệt cảm thấy trong miệng như hóc nghẹn, nàng rót một chén nước ấm đưa lên miệng nhấp một ngụm, tiện đà vừa cầm cái chén thưởng thức vừa miêu tả lại tình hình ở thứ gian mà nàng nhìn thấy lúc chiều cho hắn nghe.
Phó Nguyệt nói khách quan bình đạm, Tiêu Thái lại toát mồ hôi hột đầy đầu.
Hắn đột nhiên đứng lên, đi đến trước mặt Phó Nguyệt gấp gáp nói: “Ta chưa làm cái gì cả, ngoài nàng ra ta sẽ không chạm vào nữ nhân khác!” Mặc dù buổi chiều hắn ngủ đến mức mơ hồ, nhưng hắn vẫn biết chính mình chưa từng gây ra chuyện hoang dâm gì hết.
Tiêu Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/3628411/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.