Sau khi sắp xếp ổn thỏa cho đứa trẻ, Phó Nguyệt cũng cười ngồi ở bên cạnh Lý Đình: “Còn phải nhờ công của tỷ tỷ cùng Uông phủ, hôm nay điểm tâm chuẩn bị đã bán hết sạch, cho nên đành đóng cửa.” 
 “Nhanh như vậy sao, ta còn nói mang con gái nhỏ nhà ta theo để cổ vũ muội đấy.” 
 Nếu cửa hàng của Phó Nguyệt bán không được nhiều thì nàng dự định sẽ mua nhiều một chút về. Nhà nàng đã thưởng thức qua tay nghề của Phó Nguyệt, mua về tiện thể chia cho mọi người. 
 “Đình tỷ tới chính là đã cổ vũ cho ta rồi.” 
 Lý Đình phấn khởi thay cho nàng: “Tuy ta tới chậm, nhưng điều này chứng tỏ việc buôn bán của muội rất tốt nha. Chúc bà chủ Phó tiền tài dồi dào, làm ăn thịnh vượng nha.” 
 “Ha ha ha, trông cậy vào lời chúc tốt lành của ngài!” 
 Biết Phó Nguyệt còn phải chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn ngày hôm sau, Lý Đình biết điều không quấy rầy lâu, chỉ ngồi một lát liền dẫn mọi người rời đi. 
 Phó Nguyệt tiễn đoàn người Lý Đình đi, tiếp tục trở về phòng bếp bận rộn làm việc. 
 Buổi chiều Tiêu Giản tan học, Tiêu Thái đi đón cậu bé, thuận tiện trực tiếp mua đồ ở tiệm ăn bên ngoài đóng gói mang về. 
 Trong phòng bếp của Tiêu gia, ánh lửa khói bếp đến nửa đêm mới tắt. 
 Trong toàn viện ở ở ngõ nhỏ trồng liễu xanh, Phương tam gia ngồi bệ vệ ở chính đường. 
 Hắc Cẩu loạng choạng vừa đi vừa huýt sáo bước vào viện. 
Trong viện vẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/3628229/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.