Phó Nguyệt cọ cọ vào bàn tay to của hắn an ủi: “Không sao cả, biện pháp này là ta nghe nói đến, chưa từng thử làm, còn phải khiến A Thái ca ca vất vả thử nghiệm vài lần giúp ta.”
“Tiểu Nguyệt chờ một chút, nhất định ta có thể làm được lò nướng này cho nàng.”
“Vâng, A Thái ca mau đi đi.” Nghĩ đến lần đó Dương Tứ gia gia tới Tiêu gia ăn uống vui vẻ, nàng lại dặn dò Tiêu Thái: “Khi chàng mời Dương Tứ gia gia, nhớ nói một câu với nhà ông ấy, hôm nay tứ gia gia sẽ ăn cơm ở nhà ta.
“Được, ta sẽ nói một tiếng với tứ nãi nãi.”
Tiêu Thái buông tay nhìn Phó Nguyệt, đột nhiên nở nụ cười, xoay người bước nhanh đi.
Phó Nguyệt không hiểu ra sao, đột nhiên lại cười là thế nào?
Chờ đến khi Phó Nguyệt về phòng rửa tay, nhìn thấy ảnh ngược của chính mình trong nước có thêm một vệt đen mới chợt hiểu ra.
Anan
Nhất định là vừa rồi khi Tiêu Thái sờ vào mặt nàng đã dính lên! Thế mà không nói một tiếng!
Phó Nguyệt cắn răng, oán hận mà chống nạnh hô to: “Tiêu Thái!”
Bận rộn một hồi, Tiêu Thái mời Dương Tứ Đào đến, hai người vây quanh lò nướng xem xét rồi nhóm lửa thí nghiệm vài lần, sau khi tìm được một ít vấn đề thì đẩy đổ lò nướng một lần nữa, rồi đắp lại cái khác.
**
Ngày hôm sau, lò nướng mới lại phải hong gió chờ làm thử nghiệm.
Tiêu Thái lại lên núi kiểm tra xem bẫy rập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/3628155/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.