Tiêu Thái đi dạo chợ cùng Phó Nguyệt, tiện thể nghe nàng dặn dò mua một đống đồ vật linh tinh. 
 Bột nếp, mật ong, táo đỏ…… Toàn đồ linh tinh vụn vặt. 
 Thậm chí, bọn họ còn tìm được khu chợ buôn bán súc vật. 
 Phó Nguyệt hỏi một vòng, rốt cuộc tìm được một nông phu. Nhà hắn chuyên môn cho thuê và mua bán bò, trong nhà cũng buôn bán cả bê con do mười con bò đẻ ra. 
 Đây là điều mà Phó Nguyệt nhắm đến. 
 Triều Lý mở cửa mậu dịch trên biển, nguyên liệu nấu ăn phong phú. Các loại đồ ăn như khoai tây, khoai lang, bắp v…v đều có. 
 Nhưng bò sữa thì Phó Nguyệt chưa từng thấy, mặc dù nàng chủ động dò hỏi, nhưng nhóm nông phu ở chợ cũng liên tục xua tay tỏ vẻ chưa từng nghe thấy. 
 Bò… Chẳng phải là những con gia súc cày ruộng ở ngoài đồng hay sao. Bò sữa là loại bò gì? 
 Loại bò cày ruộng ngoài đồng, phần lớn là loại bò vàng bản địa hoặc là trâu. Bò bản địa sau khi sinh bê con thì sữa bò cũng có thể dùng để ăn được. 
 Phó Nguyệt cũng không kén chọn. Có thể tìm được sữa bò là được, trong kế hoạch mở cửa hàng buôn bán của nàng sau này không thể thiếu sữa bò. 
 Sữa bò không thể bảo tồn trong thời gian dài, cực dễ biến chất. Phó Nguyệt liền thương lượng ổn thỏa với hộ nhà nông này, 5 ngày sau mang sữa tươi trong ngày đến nhà bọn họ. 
Có thể buôn bán kiếm thêm nhiều tiền hơn, đương nhiên hắn ta mừng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/3628138/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.