Nguyên soái Đại Hạ cao giọng hô: “Đại nguyên soái của quân liên minh, Lâm Bắc Phàm đang ở đâu?”
“Bản vương ở đây!” Lâm Bắc Phàm cưỡi một con ngựa lớn màu trắng đi ra.
Lúc này hắn mặc một bộ chiến giáp tinh tế màu trắng bạc, dưới ánh mặt trời tỏa sáng rực rỡ, cả người trông oai hùng hiên ngang, khí thế hừng hực.
Điều đáng để nhắc đến ở đây là bộ áo giáp này có tên là Minh Chiếu Thánh Võ giáp, còn là nữ đế đặc biệt chọn cho hắn.
Mặc vào khá nhẹ nhàng, lực phòng thủ bình thường, công dụng lớn nhất là đẹp mắt.
Nguyên soái Đại Hạ giận dữ nói: “Lâm Bắc Phàm, ngươi có ý gì? Ngươi dẫn binh mã bảy nước tới đây là muốn xâm chiếm lãnh thố của nước ta sao? Đây là chiến tranh xâm lược! Là chiến tranh bất nghĩa! uống cho ngươi còn là một người từng đọc sách thánh hiền, không coi bảo vệ sinh linh xã tắc thiên hạ làm nhiệm vụ của mình mà lại chủ động khơi mào chiến tranh, hại người dân sống trong biển lửa, dân chúng lầm than, sinh linh đồ thán! Lâm Bắc Phàm, ngươi đáng tội gì?”
“Lâm Bắc Phàm, ngươi đáng tội gì?” Binh mã
Đại Hạ đều hô to.
Lâm Bắc Phàm cười lạnh, lên án mạnh mẽ: “Bớt nói mấy lời này đi! Người khác đều có tư cách nói câu này, chỉ có Đại Hạ các ngươi là không có! Năm ngoái, Đại Võ chúng ta cũng không hề chọc vào các ngươi, kết quả không phải các ngươi vẫn chủ động đánh qua hay sao? Khi ấy các ngươi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3501733/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.