Hoàng đế Đại Hạ một ngụm nuốt thuốc trường sinh bất lão xuống trong sự chờ mong của mọi người. Tuy nhiên, sau khi ăn lại không có biếu hiện gì cả.
Một vị hoàng tử tò mò hỏi: “Phụ hoàng, ngươi nuốt thuốc trường sinh bất lão rồi có cảm giác như thế nào? Thân thể có tốt hơn chút nào không?”
“Cảm giác…
Hoàng đế Đại Hạ nhíu mày: “Cảm giác giống như là không có gì thay đối! Chỉ là viên thần đan này… Thật sự là quá khó ăn, vừa thối vừa nghẹn, trẫm cũng phải nhẫn nhịn sự ghê tởm mới nuốt được viên đan dược này!”
Mọi người kìm lòng không đặng mà nhìn về phía đạo sĩ bất lương, hy vọng hắn ta có thể giải thích. “Không có thay đối gì, vô cùng bình thường!”
Đạo sĩ bất lương bình tĩnh nói: “Bất luận là dược liệu nào cũng không thể có hiệu quả trong chốc lát được, thần dược cũng vậy! Bây giờ bệ hạ đã nuốt thần dược, nó sẽ dần dần điều hòa thân thế của người, kéo dài tuổi thọ của người, khôi phục dung mạo thanh xuân của người! Bệ hạ chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi là được!”
“Thì ra là như thế, quốc sư nói vô cùng có
đạo lý! Ha ha…” Hoàng đế Đại Hạ cười ha ha.
“Thì ra là như thế, vừa rồi ta đã lo lắng vô ích rồi!”
“Thì ra, thần dược cũng cần thời gian để phát huy tác dụng, không thế phát sinh biến hóa ngay lập tức!”
“Quốc sư nói không sai! Bây giờ long thế của bệ hạ bất an, yếu ớt không được bồi bổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3501724/chuong-847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.