“Không hoảng không hoảng, có lẽ lôi phạt đến muộn một chút!” Không Hư đạo trưởng tự an ủi mình, tiếp tục luyện đan.
Bên kia, đám người của hoàng đế Đại Hạ nhìn bầu trời mà nhíu mày không nói.
Quốc sư đã nói có sấm chớp sắp tới, vì sao chờ lâu như vậy mà vẫn không thấy sấm chớp đâu?
Trong đó, có phải đã xảy ra sự cố không?
Muốn mở miệng hỏi một chút nhưng lại sợ quấy fây tới quốc sư, cho nên chỉ có thể nhịn lại.
Lúc này, Không Hư đạo trưởng vẫn lăn qua lộn lại đế luyện đan như trước.
Lò luyện đan kia bay tới bay lui trên không trung, trang điểm xinh đẹp nhưng vẫn không thế thu hút sự chú ý của ông trời.
Bề ngoài trông tên đạo sĩ bất lương bình tĩnh, nhưng trong lòng đã vô cùng hoảng hốt.
Lôi kiếp, sao còn chưa tới?
Nếu ngươi không tới, đan dược của ta sắp phải ra lò rồi!
“Không được hoảng hốt, chờ một chút nữa, rất nhanh sẽ đến thôi!” Hẳn ta lại tự an ủi mình
một lần nữa.
Kết quả đợi một lúc đã hết một nén nhang.
Trên trời vẫn không có mây, vô cùng quang đãng, bóng đêm vô cùng an tĩnh, chỉ còn lại thanh âm luyện đan của hắn ta.
Hoàng đế Đại Hạ cùng với các đại thần bên cạnh đã hơi đứng không vững rồi, chỉ có thế sai người bưng mấy cái ghế tới để ngồi xuống nghỉ ngơi.
Sau đó, tiếp tục nhìn Không Hư đạo trưởng lăn qua lộn lại đế luyện đan.
Hoàng đế Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3501722/chuong-845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.