Bạch Tượng quốc vương giơ thanh đao trong tay lên, gào thét: “Các tướng sĩ, Đại Võ phản bội hiệp ước, xuất quân xâm lược chúng ta, đúng là quá vô liêm sỉ! Mặc dù kẻ địch mạnh chúng ta yếu nhưng chúng ta tuyệt đối không đầu hàng!”
“Các tướng sĩ, hãy theo bản vương, giết!”
“Giết! Giết! Giết!..”
Đại quân Bạch Tượng bèn gào lên, tiếng vang rung trời.
“Nguyên soái, chúng ta cũng xông lên đi, đây chính là lúc để lập công”
Các tướng sĩ bên cạnh Lâm Bắc Phàm ai cũng bắt đầu rục rịch.
Lâm Bắc Phàm mỉm cười, hắn lắc đầu:”Đợi đã, vẫn chưa phải lúc!”
“Khi nào mới là lúc?” Có người lên tiếng hỏi.
Lâm Bắc Phàm lại cười, vành tai hắn khẽ động: “Thời cơ tới rồi đấy, chúng ta hành động mau thôi!”
Đúng lúc ấy, bên trong Bạch Tượng bỗng có những âm thanh đinh tai nhức óc vang lên.
“Thừa tướng tới rồi, cuộc sổng tươi đẹp của chúng ta tới rồi!”
“Ta đã đợi ngày này láu lắm rồi, cuối cùng
cũng nhìn thấy hi vọng!”
“Để chúng ta mở cổng thành đón thừa tướng vào!”
“Mở cống thành, đón thừa tướng”
Những tiếng nói vang khắp trời đất.
Bạch Tượng quốc vương quay đầu nhìn, sắc mặt hắn ta tái mét.
Bởi vì hẳn ta trông thấy một đoàn người đòng nghìn nghịt đang xông tới.
Mặc dù trên tay bọn họ chỉ có cuốc, xẻng hoặc là gậy gỗ, trên người không mảnh áo giáp, phần lớn bọn họ đều gầy gò, không có sức uy hiếp gì cả.
Song bọn họ đông tựa kiến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3501713/chuong-836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.