Khi được biết tin Lâm Bắc Phàm ở ngoài thành và sắp vào cứu bọn họ là bọn họ không thể kiềm chế được niềm hưng phấn.
Hình như chỉ có Lâm Bắc Phàm thì mọi vấn đề sẽ được giải quyết.
Bọn họ lại cố vũ chính mình và cầm xẻng, cuốc và đao kiếm cướp được từ binh lính Bạch Tượng lên, phất cờ khởi nghĩa, xông đến cổng thành đế mở cổng và nghênh đón thừa tướng đại nhân.
Chuyện này fâm rộ vô cùng và dần dần lan ra cả nước.
Tuy nhiên Bạch Tượng quốc vương và triều đình lại không hề hay biết.
Bọn họ hiện giờ đang dốc toàn lực để ứng phó với đại quân Đại Võ.
Đúng vào lúc tình hình căng thẳng nhất thì trời sáng.
Trời vừa sáng, Lâm Bắc Phàm đã dẫn đại quân mười vạn người tiến vào cống thành cứ điếm của Bạch Tượng.
Đương nhiên, Bạch Tượng vương sẽ không chịu ngồi chờ chết, hắn ta triệu tập đại quân ba mươi vạn người, chuẩn bị nghênh chiến với binh
mã của Đại Võ.
Mặc dù số lượng người của hắn ta lớn hơn của Đại Võ hơn nữa còn chiếm ưu thế khi ở cứ điếm của mình, song bọn họ không dám coi thường binh mã Đại Võ dù chỉ một chút.
Bởi lẽ binh mã Đại Võ vốn đã mạnh hơn bọn họ rất nhiều.
Hơn nữa lần này những tướng lĩnh tham gia đều rất thiện chiến, còn đại nguyên soái của Đại Võ – Lâm Bắc Phàm cũng giỏi đánh trận lắm, hắn giỏi lấy yếu địch mạnh, lấy ít địch nhiều, không trận nào là không thắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3500977/chuong-834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.