Tên đạo sĩ bất lương bổng cảm thấy ớn lạnh.
Hai người đều là nam nhân đấy, kết quả lại tay nắm tay, quá là sến!
Nhất là ánh mắt của hoàng đế Đại Viêm, trông cứ như kiếu chỉ hận không thể nuốt chửng hắn ta luôn vậy!
Đạo sĩ bất lương vội rút tay ra, hắn ta nói: “Bệ hạ, đương nhiên là bần đạo còn nhớ cách luyện chế thần dược rồi!”
Mặc dù hắn ta làm bừa song những nguyên liệu cần dùng và cả quá trình hắn ta đều nhớ rõ mồn một. Trong đó có một điều đặc biệt là hắn ta còn cho cả xương rồng vào.
Chẳng lẽ xương rồng có tác dụng hả?
Đạo sĩ bất lương hưng phấn, dường như hắn ta đã tìm thấy được điểm mấu chốt!
“Nhớ là tốt! Nhớ là tốt rồi!”
Hoàng đế Đại Viêm hưng phấn nói: “Mặc dù tối qua chúng ta đã thất bại! Có điều do chúng ta không biết hậu quả của việc luyện chế thành công đan dược nên mới thất bại! Lần sau chúng ta chuấn bị kỹ hơn là có thế thành công giữ được đan dược!”
Đạo sĩ bất lương cũng gật đầu: “Bệ hạ nói phải!”
“Quốc sư, ngươi cứ ở đây nghỉ ngơi, về sau ngươi ở luôn trong hoàng cung cũng được! Đợi ngươi dưỡng thương xong thì chúng ta lại bắt đầu luyện chế đan dược! Ngươi cần nguyên liệu gì thì cứ nói với trâm, trâm sẽ lục soát khắp thiên hạ để tìm cho ngươi!” Hoàng đế Đại Viêm vỗ ngực bảo đảm.
“Đa tạ bệ hạ! Bần đạo cần…”
Tên đạo sĩ bất lương lên tiếng, kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3500967/chuong-824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.