Diêu Chính vẫn không phục, hắn ta nói: “Thầy à, ngươi nói thế giới này hình cầu, thế sao chúng ta đứng lại không bị ngã?”
“Chuyện này... lão phu không có nhiều kiến thức, học vấn có hạn nên tạm thời chưa giải thích được! Thế nhưng lão phu có một cách để chứng minh con người có thể đứng thăng bằng trên hình cầu!"
Lão già lấy một cái bát sạch ra rồi đổ ít nước canh, sau đó đặt trên đất.
Không lâu sau, kiến bèn bò tới bát.
Lão già bưng bát lên, đắc ý nói: “Các ngươi xem, bát này hình cung, gần giống với hình cầu! Thế nhưng con kiến có thể đứng trên đó mà không bị rơi xuống, lão phu còn lật cái bát mà chúng vẫn không bị rơi! Cũng đạo lí ấy, kiến có thể thì tại sao con người chúng ta không thể?"
“Chuyện này...” Diêu Chính lại không biết phải nói gì.
Lão giả nhìn Lâm Bắc Phàm: “Thừa tướng đại nhân, đại nhân thấy lão phu nói có đúng không?”
Lâm Bắc Phàm gật đầu: “Đúng là rất có đạo lý! Lão tiên sinh, ngươi còn phát hiện gì nữa không, nói hết ra đi!"
“Được được được! Nếu thừa tướng đại nhân đã muốn nghe vậy thì để lão phu kể tiếp!"
Lão giả La Quang Hải hớn hở: “Trừ việc phát hiện thế giới này hình cầu ra thì lão phu còn phát hiện thực ra thế giới của chúng ta xoay quanh mặt trời chứ không phải mặt trời xoay quanh chúng ta!"
Lâm Bắc Phàm:
“Phụt!"
Hắn lại mất bình tĩnh!
Hay lắm, cái này mà cũng nói được!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3433299/chuong-795.html