“Quân sư, ngươi đúng là gấp gáp thật đấy, vậy thì bản cung thành toàn cho ngươi!” Nói đoạn, Tử Nguyệt công chúa bèn bổ nhào tới. 
Lâm Bắc Phàm cảm nhận được thân thể mềm mại trong lòng mình, hắn bèn thầm chửi thề: “Công chúa điện hạ, hở tí là ngươi lại sờ mó ta! Thứ ta muốn là quà chứ không phải là sự bất lịch sự!" 
Tử Nguyệt công chúa tức giận: “Bản cung tặng mình cho đại nhân, đây chẳng phải là món quà tốt nhất hay sao? 
"Món quà này quá quý, ta có thể không nhận được không?” 
“Không được! Quân sư không được phản kháng, cho bản cung ôm một lúc đi!" 
“Ôi chao!" Thời gian khoảng một chung trà trôi qua. 
Hai người ngồi đối diện nhau, Lâm Bắc Phàm nhận lấy chiếc khăn mà Tử Nguyệt công chúa đưa cho rồi lau sạch những dấu hôn trên mặt và trên cổ mình, cuối cùng trông hắn cũng giống một người nghiêm túc. 
Cuộc nói chuyện của hai người cũng bắt đầu bình thường hơn. “Mời quân sự uống trà!" 
Tử Nguyệt công chúa đẩy một chén trà qua: “Đây là trà Hoa Nguyệt, đặc sản của Đại Nguyệt, bản cung đặc biệt mang tới cho ngươi đó, vị ngọt thanh pha thêm chút đắng, giống như tình yêu vậy, khiến người ta bồi hồi không thôi!" 
Lâm Bắc Phàm nhìn nước trà màu xanh nhạt, hắn đề cao cảnh giác: “Trà này không có bỏ thuốc chứ?” 
Tử Nguyệt công chúa che miệng cười: “Quân sư cứ yên tâm, đó giờ bản cung không thích chơi mấy trò đó!" 
"Thế thì ta yên tâm rồi!” Lâm Bắc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3432441/chuong-780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.