Tin tức này nhanh chóng được truyền đi khắp thiên hạ, bách tính ai cũng vui mừng hớn hở! “Thiên tai... đã kết thúc rồi!"
“Chịu đựng hơn hai tháng, cuối cùng chúng ta cũng có hy vọng!”
“Suýt chút nữa ta còn tưởng mình không qua nổi!"
“Cảm ơn triều đình Đại Võ đã cho ta được sống tiếp!" “Đột nhiên ta muốn khóc quái”
Có người lựa chọn rời khỏi khu tránh nạn, song phần lớn người đều muốn ở lại.
Dấu sao thì mặc dù triều đình đã tuyên bố là thiên tai đã qua, song mọi người vẫn bán tín bán nghi. Hơn nữa, ngoài trời vẫn rét cắm căm, bọn họ lại không có vật tư qua mùa đông.
Thế là bọn họ lại ở đây thêm nửa tháng nữa. Thời tiết không lạnh hơn, ngược lại còn dần dần ấm áp hơn.
Cuối cùng mây đen trên trời cũng rút hết, ánh nắng chiếu xuống vô cùng ấm áp, băng tuyết cũng bắt đầu tan, gió thì ngừng hẳn.
Lúc này, cuối cùng mọi người cũng tin rằng thiên tai đã qua đi.
Rất nhiều người lựa chọn về nhà, dẫu sao khu tránh nạn có tốt nữa cũng không thoải mái bằng nhà của mình. Hơn nữa, bọn họ đã xa nhà ba tháng rồi, đến lúc phải về nhà rồi.
Năm mới sắp tới, mọi người phải chuẩn bị đồ đón tết. Mà lúc này, triều đình đang bắt đầu thống kê tổn thất trong lần thiên tai này.
Tại triều đình Đại Võ.
Hộ bộ thượng thư Tiền Viễn Thâm lớn giọng bẩm báo: “Khởi bẩm bệ hạ, theo bước đầu thống kê của Hộ bộ, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3432288/chuong-776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.