“Bệ hạ, sở dĩ Đại Minh bị diệt vong là bởi rất nhiều nguyên nhân, song chủ yếu là bởi trong triều đình gian thần, tham quan hoành hành, đấu tranh giai cấp nghiêm trọng, thói quen khó sửa, lúc ấy người đứng đầu đất nước lại không thể xoay chuyển cục diện, cuối cùng đất nước chỉ có thể suy tàn, chỉ bảo vệ được chút thể diện cuối cùng mà thôi!” Lâm Bắc Phàm kể.
Nữ đế không nhịn được nghĩ đến cảnh ngộ của mình. Đất nước của nàng cũng đã đến cột mốc ba trăm năm! Nội bộ cũng đang bị tham quan gian thần hoành hành Đấu tranh giai cấp cũng đang diễn ra rất ác liệt, bách tính lầm than Bên cạnh đó còn bị phiên vương cắt cứ, dốc hết binh lực đi gây chiến, các nước mạnh khác thì nhìn chằm chằm, lúc nào cũng có thể tiến vào Trung Nguyên!
Nếu Lâm Bắc Phàm không xuất hiện thì e là nàng cũng bất lực, chỉ còn cách tìm một chỗ chôn mình thôi!
“ôi!” Nữ để thở dài một hơi.
Làm gì có hoàng triều Đại Minh nào chứ?
Có lẽ ái khanh đã cố ý bịa ra câu chuyện nước Đại Minh tương tự với Đại Võ, nhân cơ hội ấy để nhắc nhở trẫm rằng hãy làm một hoàng đế tốt, đừng làm một hoàng đế khiến nước mất nhà tan!
Đúng là có lòng, đúng là trung thành!
Đại Võ có ngươi đúng là một sự vinh hạnh!
Nữ đế trừng mắt nhìn bách quan văn võ trong triều, sau đó mỉm cười với Lâm Bắc Phàm: “Ái khanh, ý của ngươi trẫm hiểu, trãm biết phải làm thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397432/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.