'Tam hoàng tử hoàng triều Đại Viêm - Viêm Tình Hà bèn trở về.
€ó điều hẳn ta vẫn chưa từ bỏ mà tìm tới một tửu lâu để hẹn gặp Lâm Bắc Phàm. Vừa mới nhìn thấy Viêm Tinh Hà, Lâm Bắc Phàm bèn vội vàng chắp tay hành lễ: “Tam hoàng tử điện hạ, hôm nay thực sự đã đắc tội điện hạ rồi! Song thần làm quan viên của triều đình, lại đang ở trên triều đường nên ta cũng chỉ có thể nói những lời như vậy, mong điện hạ lượng thứ!"
“Không sao, Lâm đại nhân cũng thân bất do kỷ mà thôi, bản cung hiểu mà!” 'Tam hoàng tử Đại Viêm nở nụ cười miễn cưỡng.
Thực ra trong lòng hắn ta vẫn bực bội lắm, cực kì tức giận.
Bản thân hắn ta trên triều đường phải chịu đựng một bụng tức giận, kết quả kẻ quát hẳn ta lại là người phe mình, đối phương lại thân bất do kỷ, thế nên hắn ta không thể tức giận được, nếu tức giận sẽ bị cho là nhỏ mọn, không có lòng khoan dung...
Cái chuyện khỉ gió gì thế không biết? “Điện hạ có thể hiểu được là tốt rồi!” Lâm Bắc Phàm vui vẻ cười.
Không biết tại sao nhưng gương mặt tươi cười này của Lâm Bắc Phàm lại khiến tam hoàng tử muốn tẩn hắn vài trận.
Cũng may mà tam hoàng tử là một người có giáo dưỡng, hắn ta không động thủ, chỉ chúc mừng: “Bản cung còn chưa chúc mừng Lâm đại nhân thăng quan tiến chức! Không những trở thành thừa tướng của triều đình Đại Võ mà còn là đại nguyên soái của binh mã Đại Võ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397428/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.