Bên trong thành, binh sĩ và người dân đầu rét lạnh, bọn họ lùi lại ba bước!
Cáp Mộc vương tử trông thấy vậy bèn than không được rồi! Hắn ta vội vã nói: “Đợi đã!"
Lâm Bắc Phàm híp mắt cười: “Cáp Mộc vương tử, ngươi còn lời gì muốn nói sao?"
Cáp Mộc vương tử không nhìn về phía Lâm Bắc Phàm mà nhìn về phía những tướng lĩnh Đa La đã đầu hàng, hắn ta lớn giọng nói: “Các vị tướng sĩ, chắc chắn là triều đình chúng ta chưa làm tốt đã khiến các ngươi thất vọng, thế nên mới khiến các ngươi đầu hàng Đại Võ! Tại đây, bản cung xin lỗi các ngươi!"
Nói đoạn, hắn ta khom người.
Các tướng lĩnh đã đầu hàng thấy hơi hoang mang, không biết Cáp Mộc vương tử lại định chơi trò gì nữa đây, quân bài tình cảm hay gì?
Lúc này, Cáp Mộc vương tử lại nói tiếp: “Mặc dù các ngươi đã đầu quân cho Đại Võ, song bản cung không hề trách các ngươi, bản cung chỉ trách chính mình, trách triều đình của mình làm không tốt! Thế nhưng “con không chê mẹ xấu, các ngươi phải nhớ rằng Đa La mới chính là đất nước vĩnh viễn của các ngươi, nơi đây mới là nhà của các ngươi, là nguồn gốc của các ngươi!"
“Mặc dù các ngươi đã vào Đại Võ song dẫu sao các ngươi cũng chỉ là người ngoài, tất cả đều không thể hòa nhập với Đại Võ được! Cũng giống vậy, cơ hội thăng quan tiến chức chắc chắn sẽ không đến lượt các ngươi! Cơ hội kiếm tiền cũng thế, nó
sẽ là của người khác! Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397418/chuong-722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.