Lúc này, nữ đế nói với lão thái giám bên cạnh: "Đúng rồi, về sau Lâm ái khanh phải thường xuyên tới hoàng cung xử lý chính vụ, vô cùng bất tiện! Cho hắn một lệnh bài thông hành để hắn có thể tự do ra vào hoàng cung"
"Vâng, bệ hạ!" Lão thái giám lên tiếng đáp.
Lâm Bắc Phàm kêu rên trong lòng!
Xong rồi xong rồi!
Quả nhiên là nữ đế muốn duỗi móng vuốt về phía hắn!
Ta theo hay là không theo đây?
"Bệ hạ, có thể không nhận lệnh bài này không?"
Nữ đế bất mãn nói: "Sao có thể không nhận, xuất hành đều không tiện! Lỡ đâu sau này buổi tối ngươi có việc gấp, muốn trở về báo cáo thì làm sao bây giờ? Có một lệnh bài cũng tiện, ngươi nói có phải hay không?"
Lâm Bắc Phàm rơi lệ đầy mặt trong lòng! .
||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Trấn Quốc |||||
Nữ đế quả nhiên để mắt tới hắn!
Còn sắp xếp thỏa đáng như vậy, săn sóc như vậy, ngay cả thời gian buổi tối cũng cân nhắc tới!
Muốn không theo cũng không được nữa rồi!
Mà lúc này, sau khi Triệu Khoát trở về từ Lâm phủ vẫn luôn nhốt chính mình ở trong thư phòng, vùi đầu khổ học, múa bút thành văn.
Thấy vậy Triệu Hải vô cùng lo lắng, cho rằng đối phương còn chưa khôi phục lại được từ đả kích trong quá khứ.
Hắn ta đẩy cửa tiến vào trong thư phòng, phát hiện trong phòng đầy giấy bay, lo lắng hỏi: "Khoát nhi, ngươi đang làm gì vậy?"
"Thúc phụ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397392/chuong-696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.